Cháu Mình Không Thương, [...] – Chương 9

Mẹ tôi khoanh tay đứng bên cạnh, mặt đầy khinh bỉ.

 

"Dư Phi là con tôi. Tôi còn không để nó ở, đến lượt chắc? Anh nghĩ mình là ai? Vừa nghèo vừa xấu còn bày đặt lăng nhăng. Không có số tổng tài mà mắc bệnh tổng tài, nghĩ ả tiểu tam kia có chịu nổi cảnh ăn cháo cám với không?"

 

Thấy Triệu Hưng Thành định , mẹ tôi lập tức tiếp lời:

 

"Dư Phi không đưa thỏa thuận ly hôn là vì chúng tôi không muốn ly hôn thuận . Anh cứ đợi hầu tòa đi. Tất cả tiền tôi đã chi cho , cho hai lão già kia, và cả cho ả tiểu tam kia, tôi sẽ đòi lại hết.

 

"Đừng bảo tôi không nhắc trước. Cái xe đang đi, tốt nhất hôm nay trả lại. Không thì tôi báo cảnh sát vì tội chiếm dụng tài sản cá nhân.

 

"Còn chuyện bảo hiểm, đừng mơ tưởng nữa. Dư Phi đã đổi tên người thụ hưởng rồi. Dù ấy và Tiểu Bản Lật có mệnh hệ gì, cũng chẳng đồng nào."

 

Câu cuối cùng đánh thẳng vào tâm lý của Triệu Hưng Thành.

 

Anh ta lảo đảo mấy bước, như không thể tin chúng tôi đã biết chuyện đó.

 

Nhưng còn nhiều chuyện ta không thể ngờ tới hơn.

 

Ví dụ như, ả tiểu tam kia thực ra chưa ly hôn, còn đang nợ đầm đìa các khoản vay trực tuyến.

 

Anh ta bị cắm sừng mà không hề hay biết.

 

Cái thai trong bụng ả ta là của ai… khó mà .

 

Nhưng tôi sẽ không nhắc nhở ta gì.

Trước khi rời đi, tôi tiến lại gần Triệu Hưng Thành, thì thầm vài lời:

 

"Bảo hiểm bồi thường cũng không tệ nhỉ. Tuy rằng không còn hy vọng gì ở tôi và Tiểu Bản Lật, vẫn còn người thân khác mà."

 

Có lẽ lúc này Triệu Hưng Thành không hiểu lời tôi , tin rằng chẳng bao lâu ta sẽ hiểu.

 

Không rõ là do bị mẹ tôi đánh sợ hay vì cái bụng của ả tiểu tam không thể chờ lâu hơn, chỉ vài ngày sau khi Tiểu Bản Lật xuất viện, Triệu Hưng Thành lại tìm đến tôi để thảo luận về ly hôn thuận .

 

Anh ta rằng thời gian qua đã suy nghĩ rất nhiều và nhận ra mình có lỗi với tôi. Anh đồng ý ra đi tay trắng, thậm chí còn đề nghị chuyển 100.000 tệ trong tài khoản của mình cho tôi, coi như bồi thường cho tôi và con. Anh ta rằng không muốn dây dưa với tôi thêm nữa.

 

Tôi không chút do dự, giáng ngay một cái tát vào mặt ta:

 

"Chỉ 100.000 mà muốn cắt đứt quan hệ nuôi dưỡng? Nghĩ đẹp nhỉ! Nói cho biết, tay trắng ra đi là điều tất yếu, tiền cấp dưỡng nuôi con hàng tháng thì phải trả đủ. Thiếu một tháng, tôi sẽ kiện vì tội bỏ rơi con cái. Không hiểu thì tra Google đi, xem pháp luật thế nào!"

 

"Ý tôi không phải ."

 

"Sao? Cái bụng của ả tiểu tam sắp vỡ à? Triệu Hưng Thành, giờ tôi không vội, người phải gấp gáp là các người."

 

Triệu Hưng Thành tức giận, lớn tiếng hỏi tôi rốt cuộc muốn gì, còn dọa rằng nếu ta vào tù thì sau này sẽ ảnh hưởng đến con.

 

Nhớ lại lần đi đổi tên cho Tiểu Bản Lật, tôi suy nghĩ một lúc rồi bảo ta ký giấy đồng ý đổi họ cho con, đồng thời cam kết không còn liên quan gì đến con nữa, và tôi cũng sẽ không cầu tiền cấp dưỡng.

 

Không chút do dự, ta đồng ý ngay.

 

Cầm giấy đồng ý đổi họ, tôi lập tức thủ tục ly hôn với Triệu Hưng Thành. Trong thời gian chờ, tôi đổi tên cho Tiểu Bản Lật thành Dư Miểu, hy vọng con sau này sẽ giống như nước, rộng lượng và sâu sắc, hoàn toàn quên đi ký ức đen tối này.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...