Chân Lý Của Tình [...] – Chương 4

Trình Thận vốn không phải người thường xuyên xuất hiện trước công chúng, một khi hết độ hot, chẳng bao lâu nữa sẽ bị lãng quên.

Còn Bạch Nghiên thì khác.

Là một nữ minh tinh đang lên, scandal ái là thứ chết ta nhanh nhất.

Một video này thôi, cũng đủ để khiến ta thân bại danh liệt, bị đóng đinh trên cột bêu riếu mãi mãi.

Tôi gõ nhẹ ngón tay lên mặt bàn, không nhanh không chậm.

Trưởng phòng PR ngồi đối diện, im lặng chờ chỉ thị.

Tôi nhàn nhã lên tiếng.

“Đẩy tất cả các bài đăng liên quan đến Trình Thận và Bạch Nghiên lên top tìm kiếm.”

Tôi dừng một chút, khóe môi cong lên.

“Nhất là bài nào có tên Trình Thận.”

“Cần phải đặc biệt ưu tiên.”

10

Mối quan hệ giữa Thịnh gia và Trình gia tuy không còn khăng khít như trước, hai bên vẫn có nhiều dự án quan trọng liên kết với nhau.

Nhiều hợp đồng vẫn cần phải thương thảo.

Tôi vừa mới trở về nước, theo lễ nghĩa, vẫn nên đến chào hỏi.

Tôi bấm chuông biệt thự nhà họ Trình.

Mở cửa cho tôi không phải quản gia, mà lại là Bạch Nghiên.

Cô ta đã vắng bóng trước công chúng một thời gian, hóa ra là trốn trong Trình gia.

So với trước đây, khí chất của một minh tinh hạng A đã hoàn toàn biến mất.

Mái tóc búi vội, trang phục đơn giản, trên mặt dù đã trang điểm nhạt vẫn không che giấu sự mệt mỏi.

Khi thấy tôi, ánh mắt ta lập tức tràn đầy căm hận.

“Cô còn mặt mũi đến Trình gia sao?”

“Thịnh Minh Châu, tôi cho biết, Trình Thận đã hủy hôn với từ lâu rồi!”

“Đừng tưởng rằng thắng Kỷ Phi thì có thể chiếm trái tim Trình Thận!”

Tôi có từng muốn tranh giành trái tim của Trình Thận sao?

Tôi thật sự không hiểu nổi cách suy nghĩ của ta.

Có lẽ một khi con người chỉ còn lại một thứ duy nhất để bấu víu, họ sẽ mặc định rằng ai cũng muốn cướp nó đi.

Dù thứ đó, trong mắt người khác, chẳng đáng một xu.

Cô ta hất cằm, bỗng nhiên toát lên vẻ kiêu ngạo đầy khó hiểu.

Cô ta ra vẻ nữ chủ nhân, giễu cợt :

“Nhà không còn dép thay rồi, vẫn nên hôm khác quay lại đi, đừng bẩn đất nhà họ Trình.”

Tôi thẳng thừng lờ ta đi, nhấc chân bước vào trong.

Cha mẹ Trình ngồi nghiêm nghị trên ghế thái sư bằng gỗ đỏ.

Sắc mặt khó coi, rõ ràng đã chờ tôi từ lâu.

Trình Thận thì dựa hờ hững vào chiếc ghế đơn, ngón tay gõ nhẹ lên tay vịn.

Bạch Nghiên đứng bên cạnh, vẻ mặt ấm ức, cẩn thận nũng với cha mẹ Trình.

“Bác trai, bác , các bác xem, ta bẩn cả sàn nhà rồi.”

Tôi khẽ nhếch môi .

“Làm bẩn rồi thì lau sạch là chứ gì.”

Bạch Nghiên tức giận đến nghẹn lời.

“Cô có ý gì?!”

Tôi nhếch môi lạnh.

“Chẳng phải sao? Tôi còn tưởng bảo mẫu ở đây đấy.”

Cô ta tức đến đỏ mặt, không dám bùng nổ ngay tại chỗ, chỉ có thể quay sang cầu cứu cha mẹ Trình.

Mẹ Trình vốn không ưa ta, bây giờ càng cảm thấy mất mặt, trực tiếp ngơ.

Cha Trình khẽ nhíu mày, đặt tách trà xuống, hắng giọng.

“Minh Châu à, biết hôm nay con đến đây để bàn chuyện hợp tác.”

“Nhưng gác chuyện kinh doanh sang một bên đã, chúng ta hãy về hôn sự của con và Trình Thận trước.”

Mặt Bạch Nghiên lập tức tái nhợt.

Trình Thận cũng thoáng lộ vẻ không vui.

“Lúc trước là do Trình Thận bồng bột, nó không thể đại diện cho quyết định của cả Trình gia.”

“Cuộc hôn nhân này là do thế hệ trước sắp đặt, không thể qua loa .”

Tôi lạnh nhạt ông ta.

“Ý là, con trai nuôi nhân bên ngoài, còn ngang nhiên dẫn về nhà.”

“Và tôi phải mắt nhắm mắt mở cho qua chuyện?”

Cha Trình điềm nhiên nhấp một ngụm trà, giọng điệu thản nhiên.

“Minh Châu, con còn trẻ.”

“Chú biết chuyện báo chí vừa rồi là do con giật dây phía sau, thôi bỏ qua.”

“Đàn ông ra ngoài phong lưu một chút là chuyện bình thường, chỉ cần về nhà là ổn.”

Tôi nhạt, đầy châm biếm.

“Vậy cũng có nhân bên ngoài sao?”

“Nên mới cảm thấy chuyện này bình thường?”

Cả phòng lập tức chìm vào im lặng.

Sắc mặt ai nấy đều thay đổi.

Trình Thận tối sầm mặt.

“Thịnh Minh Châu! Cô ăn kiểu gì với cha tôi ?!”

Hắn hừ lạnh, giọng đầy uy hiếp.

“Nói thẳng luôn, nếu Thịnh gia còn muốn hợp tác, thì phải nhượng lại thêm 5% lợi nhuận.”

“Nếu không, khỏi bàn!”

Tôi đứng dậy, nở nụ nhàn nhạt.

“Tốt quá.”

“Vì các người đã chủ đề cập rồi, tôi cũng chẳng cần nể mặt ai nữa.”

“Tôi đến đây chính là để thông báo, từ nay về sau, tất cả các dự án hợp tác giữa Thịnh gia và Trình gia đều bị hủy bỏ.”

“Tôi đã trực tiếp phủ quyết toàn bộ đề án hợp tác.”

Cha Trình giận dữ đập bàn, chỉ tay vào tôi quát lớn.

“Cô muốn hủy cả Thịnh gia sao?!”

Tôi lắc đầu, giơ một ngón tay lên lắc nhẹ.

“Không.”

“Là các người tự tay hủy diệt Trình gia.”

Tôi không cần một đồng minh không trung thành.

Đã chọn sai phe, thì Trình gia nên biến khỏi bàn cờ.

11

Bên Mỹ, thủ tục niêm yết vẫn diễn ra theo đúng kế hoạch.

Tôi bận tối mặt, bay qua lại giữa hai nước không ngừng nghỉ.

Như dự đoán, Trình gia không cam tâm bị đá khỏi cuộc chơi, lập tức ra tay trả đũa.

Không chỉ hủy bỏ toàn bộ đơn hàng hợp tác trước đó, bọn họ còn liên kết với các công ty khác để vây quét sản phẩm của Thịnh Minh.

Kỷ Duệ, người đang ở đầu dây bên kia, khẩy.

“Phải cảm ơn mấy tên ngu xuẩn này đã tự tay dâng lên một gói quà lớn.”

Cô ấy thay mặt Kỷ gia, trực tiếp tiếp nhận toàn bộ dây chuyền sản xuất bị bỏ lại.

Dù chỉ là một phần, việc tiếp quản sản xuất của Thịnh gia vẫn đòi hỏi một nguồn vốn, khả năng vận hành và chiến lược bán hàng cực cao.

Lúc này, mọi người mới dần nhận ra.

Tham vọng của Kỷ gia, lớn hơn những gì bề ngoài thể hiện rất nhiều.

Trình gia quá kiêu ngạo.

Mỗi ngành nghề luôn có một kẻ dẫn đầu, kẻ dẫn đầu thì không bao giờ mãi mãi là một.

Trình gia không những không như ý, chờ đợi Thịnh gia rơi vào khủng hoảng tài chính.

Ngược lại, chính bọn họ mới là kẻ mất đi hệ thống thị trường mà trước đó vẫn luôn duy trì ổn định.

Nhiều khách hàng lớn nhanh nhạy nhận ra sự thay đổi, lần lượt hủy bỏ hợp tác với Trình gia.

Kỷ Duệ nhặt cả đống cơ hội từ đám tàn cuộc này, đến không ngậm miệng.

Tôi vừa đẩy nhanh tiến độ dự án, vừa đánh thẳng vào điểm yếu của Trình gia.

Trình Thận gọi cho tôi không chỉ một lần.

Tôi đều không bắt máy.

Cho đến khi hắn tự mình tìm đến tận nơi.

“Thịnh Minh Châu! Cô điên rồi sao? Cô rốt cuộc muốn gì?”

Hắn giận dữ đến mức như một con thú hoang bị dồn vào đường cùng, khuôn mặt méo mó đầy tức giận.

Không còn chút nào của kẻ từng đầy tự tin, ngạo nghễ như lần trước tôi gặp hắn.

Tôi chậm rãi nhếch môi.

“Tôi muốn gì?”

“Tất nhiên là trả thù.”

Trình Thận lạnh, sau đó ngồi phịch xuống ghế sofa, kéo lỏng cà vạt, giọng khàn đặc.

“Cô có biết tại sao tôi lại ghét đến không?”

“Ghét đến mức thà đổi hết người phụ nữ này đến người phụ nữ khác, cũng không muốn cưới ?”

Tôi cũng thản nhiên ngồi xuống đối diện, nhún vai.

“Vì vật họ chim không thể quản lý nổi nửa thân dưới của mình?”

Hắn sững người trong chốc lát, sau đó đùng đùng nổi giận.

“Là vì từ nhỏ đã hẹp hòi, thù dai, tâm địa độc ác!”

“Nhìn người ta Bạch Nghiên xem, biết cách đàn ông vui vẻ, biết dịu dàng thấu hiểu, biết chăm sóc nhân, còn thì có chút dáng vẻ nào của một người phụ nữ không?”

Tôi nghiêng đầu hắn, ánh mắt đầy mỉa mai.

“Thù dai? Độc ác?”

“Anh đang đến lần dẫn người đến trêu chọc tôi hồi nhỏ, để rồi bị tôi đá thẳng vào đài phun nước?”

“Hay là lần ngoại ngay sau khi đính hôn, và suýt nữa tôi đã khiến tuyệt tự?”

Tôi đưa tay chọc vào ngực hắn, khẩy.

“Rác rưởi thì nên biết vị trí của mình.”

“Thay vì mơ tưởng đối thủ suy yếu, chi bằng tự nhận thua sớm một chút.”

Mặt hắn đỏ bừng vì tức giận, giơ tay lên định đánh tôi.

Tôi không né tránh, chỉ lạnh lùng thẳng vào mắt hắn.

“Trình Thận, dám vào tôi ở đây?”

“Tôi sẽ tiễn vào tù.”

Trình Thận rời đi với khuôn mặt còn tệ hơn lúc đến.

Không thắng trong thương trường.

Không cãi lại khi đối đầu.

Đối thủ như , thật là vô vị.

12

Trình gia rốt cuộc cũng hoảng loạn.

Cha mẹ Trình tổ chức yến tiệc, muốn tìm một cuộc hôn nhân môn đăng hộ đối cho Trình Thận.

Dùng liên hôn để kéo về một đồng minh đáng tin cậy.

Nhưng mà…

Tiểu thư danh giá nào ở Nam Cảng mà chưa nghe qua “danh tiếng lẫy lừng” của Trình Thận?

Nhờ tôi “chăm sóc” chu đáo, chuyện bê bối giữa hắn và Bạch Nghiên đã bùng nổ suốt một tuần trên mạng, trở thành đề tài giải trí dân mạng nhắc đến nhiều nhất.

Giờ chỉ cần thấy mặt hắn, người ta sẽ lập tức nhớ đến mấy từ khóa cộm cán trên hot search ngày đó.

Danh tiếng của hắn, hoàn toàn mục nát.

Trớ trêu thay, Trình gia lại quá tự cao, không chấp nhận hạ thấp tiêu chuẩn lựa chọn thông gia.

Nhưng những thế lực đủ sức cứu vớt Trình gia, sao có thể để mắt đến một kẻ bại trận thảm như Trình Thận?

Nghe , buổi tiệc liên hôn hôm đó không một ai đến.

Cha Trình tức giận đến mức đập đồ đạc trong nhà.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...