Chân Ái Không Có [...] – Chương 1

1

Một giờ trước.

Hiện trường ghi hình chương trình “Bộ Não Siêu Việt”.

Bạn trai tôi, Trì An, vượt qua năm cửa ải, đánh bại hai đối thủ.

Một đường thẳng tiến vào chung kết.

Trí tuệ siêu việt cộng thêm gương mặt xuất sắc, khiến gần như đã định sẵn là nhà vô địch.

Chỉ còn một câu hỏi cuối cùng trong trận tranh chức quán quân.

Chương trình bỗng nhiên cắt ngang, chèn một đoạn quảng cáo.

Tiếp đó là màn phỏng vấn Trì An.

Anh ấy mỉm vào ống kính, rằng muốn chờ câu trả lời của một người.

Khiến khán giả ào ào suy đoán: Anh ấy sắp công khai sao?

Chiêu trò quen thuộc của các chương trình tạp kỹ.

Trước khi công bố quán quân, tạo ra một huống cảm để ý.

Ngồi trong phòng quan sát, tôi và thân cùng theo dõi màn hình phát sóng.

Cô ấy liếc tôi, nháy mắt trêu chọc.

“Chậc chậc, đến cả tên con cũng nghĩ xong rồi, Trì An định công khai cậu sao? Anh ấy mới nổi tiếng đã vội công khai, sợ cậu chạy mất à?”

Tôi mỉm không đáp, vẫn để chuyên gia trang điểm tiếp tục dặm phấn.

“Không phải chứ? Cô là của Trì An sao? Ôi ôi ôi, lát nữa có thể xin giúp tôi chữ ký của ấy không? Cháu tôi mê ấy lắm!”

Chuyên gia trang điểm tràn đầy mong chờ.

Tôi bình thản đáp: “Không vấn đề gì, cứ để tôi lo.”

Chắc Trì An không biết tôi đến đây đâu.

Nếu không, với tính cách ngại ngùng của , sao dám công khai trên sóng truyền hình?

Nếu không phải có người trong ê-kíp chương trình quen biết, liên lạc với tôi rằng muốn tạo bất ngờ cho Trì An, tôi cũng chẳng tự dưng xuất hiện ở đây.

2

Lúc này, tôi đang ngồi trong phòng trang điểm.

Bất ngờ có một nhóm người đông nghịt ùa vào.

Giữa vòng vây là một tóc xoăn dài, mặc áo len trắng dáng dài.

Cô ấy trợ lý vây quanh, không rõ khuôn mặt.

Một trong số trợ lý liếc mắt một vòng, dừng lại ở chỗ chúng tôi.

Ngay sau đó, người đó hống hách tiến lại gần, gõ lên bàn trang điểm.

“Chị Thanh không thích có người ngoài trong lúc trang điểm, những ai không liên quan mau rời khỏi đây.”

Chuyên gia trang điểm của tôi gượng, bĩu môi, nhanh chóng thu dọn đồ nghề, kéo chúng tôi sang một góc.

Rồi nhỏ giọng thì thầm:

“Xin lỗi nhé em, tránh đi một chút. Chắc lại là một idol nữ chương trình mời tới để tạo điểm nhấn. Toàn kiểu người thế này, không đáng tranh cãi với họ.”

Bạn thân của tôi giận dữ nắm chặt tay.

“Nhưng bọn mình vào trước! Sao cứ là ngôi sao thì quyền cướp chỗ của người khác?”

Tôi kéo ấy lại, mỉm :

“Không sao đâu, dù sao chúng ta cũng chỉ là mượn phòng trang điểm thôi mà.”

Nhanh chóng hoàn thành lớp trang điểm, tôi sắp xếp chờ ở hàng ghế khán giả.

Lúc này, tôi liếc thấy idol nữ mặc áo len trắng ban nãy cũng đứng gần tôi.

Chắc là khu vực chờ, tôi không để ý nhiều, chỉ kéo giãn khoảng cách một chút.

Bất ngờ, ấy nghiêng đầu tôi một cái.

Sau đó mỉm :

“Cô là của quán quân sao?”

Tôi ấy, lớp trang điểm không chê vào đâu . Nhưng dù trang điểm kỹ, cũng không giấu nổi dấu vết thẩm mỹ trên sống mũi và khóe miệng.

Có lẽ ấy đã thu gọn cánh mũi và tạo khóe miệng .

Xem ra tay nghề trang điểm không xuất sắc cho lắm.

Tôi lễ phép xa cách đáp:

“Anh ấy vẫn chưa phải là quán quân.”

Cô idol khẩy, tự tin :

“Nhất định sẽ là quán quân thôi. Trì An có năng lực đó.”

Tôi ngạc nhiên ta, không biết lấy đâu ra sự chắc chắn ấy.

Không lẽ cũng là fan của Trì An?

3

Chương trình bước vào phần thi căng thẳng, hồi hộp.

Cuối cùng, Trì An trả lời đúng câu hỏi cuối cùng.

Những thí sinh còn lại đều chậm hơn một nhịp.

Toàn trường đứng dậy reo hò, tiếng cổ vũ vang vọng khắp khán đài.

Tôi Trì An đứng dậy khỏi ghế.

Dáng người cao ráo, khuôn mặt thanh tú dưới ánh đèn càng thêm nổi bật.

Khóe môi nhếch lên, nở nụ nhẹ.

360 độ không góc chết.

Anh ấy sinh ra đã thuộc về sân khấu.

Tim tôi đập nhanh, dù đã hẹn hò năm năm, giây phút này vẫn không khỏi .

Chính lúc đó.

MC nở nụ đầy ẩn ý.

“Chúng tôi có một vị khách đặc biệt, muốn chia sẻ khoảnh khắc chiến thắng cùng Trì An!”

Trì An khựng lại.

“Ai ?”

MC tiếp tục úp mở:

“Dĩ nhiên là người đã để cậu chờ suốt năm năm qua!”

Tôi hơi căng thẳng, kéo lại vạt áo, chuẩn bị bước lên sân khấu.

Nhưng giây tiếp theo.

MC lại về hướng chúng tôi.

“Xin mời thành viên nhóm nhạc thần tượng T16 – của quán quân Trì An – Trà Thanh lên sân khấu!”

Tôi sững sờ tại chỗ, nghi ngờ mình nghe nhầm.

MC có nhầm lẫn gì không?

Chẳng lẽ ta nhầm tôi với idol ban nãy?

Ngay lúc đó.

áo len trắng đột nhiên đẩy tôi sang một bên, nở nụ đắc thắng.

Sau đó, ta quay sang nhân viên chương trình.

“Người không liên quan đừng đứng dưới khán đài cản trở.”

Nói xong, tự tin bước lên sân khấu.

Trong lúc Trì An còn ngây người, ta lao vào ôm .

Cúi đầu ngại ngùng, giọng nhẹ nhàng:

“Xin lỗi, để chờ lâu rồi. Câu trả lời của em là, em đồng ý.”

4

Trên sân khấu.

Nam thần – mỹ nữ, sâu tỏ bày.

Cảnh tượng đẹp như tranh vẽ, pháo hoa và dây kim tuyến tung bay.

Tôi cứng đờ đứng tại chỗ.

Mất một lúc mới hoàn hồn.

Người quen trong ê-kíp chương trình vội vàng chạy đến, áy náy xin lỗi tôi.

“Xin lỗi, xin lỗi, Tiểu Du, tôi cũng vừa mới biết chuyện này thôi. Đạo diễn đã mời Trà Thanh đến. Cô ấy mới debut không lâu, lại đang rất hot, chương trình nếu ấy xuất hiện thì chắc chắn sẽ lên top tìm kiếm, giúp tăng độ phổ biến. Nhưng không biết vì sao họ lại sắp xếp ấy thành của Trì An. Nhất định là có sự nhầm lẫn!”

Tôi đã hoàn toàn lấy lại bình tĩnh.

Quay đầu người kia, tôi hỏi:

“Không chỉ có đúng không? Chẳng phải các người còn điều tra ra Trà Thanh là cũ của Trì An?”

Tôi chưa từng gặp Trà Thanh.

Nhưng tôi đã từng nghe Trì An nhắc đến ta.

Sáu năm trước, ta xuất ngoại thực tập sinh.

Vì sợ ảnh hưởng đến tương lai của mình, ta dứt khoát đá Trì An.

Bây giờ thấy Trì An nổi tiếng, lại quay về bám lấy sao?

Nghĩ đến những lời ta với tôi trước khi lên sân khấu.

Rõ ràng ta biết tôi là ai, cố ra để khiêu khích tôi.

Người quen trong ê-kíp chương trình lộ rõ vẻ khó xử.

Tôi không gì thêm, chỉ lạnh lùng hướng ánh mắt lên sân khấu.

Chỉ thấy Trì An vẻ mặt kinh hoàng, hoảng loạn.

Anh đưa tay ra, dường như muốn đẩy Trà Thanh ra xa.

Nhưng ta rất biết nắm bắt thời cơ, lập tức buông tay đúng lúc.

Trì An điều chỉnh micro, giọng gấp gáp :

“Các người…”

Nhưng ngay giây tiếp theo, micro đột nhiên mất tiếng.

Tôi cảnh tượng này, thu lại ánh mắt.

Không gì thêm, chỉ bình tĩnh quay sang nhân viên chương trình bên cạnh, lạnh nhạt :

“Hôm nay các người gì, tôi nhất định sẽ truy cứu đến cùng.

Bất kể là Trà Thanh chủ mưu hay chương trình cố ý sắp đặt, hãy chuẩn bị tinh thần nhận đơn kiện đi.”

Nói xong, tôi xoay người, chuẩn bị rời khỏi trường quay.

Người trong ê-kíp chương trình bực bội hét lên sau lưng tôi:

“Cô chỉ là một hotgirl mạng thôi mà? Nghĩ mình là ai hả?”

“Chuyện này có kiện cũng chẳng bọn tôi!

Chính Trì An đã đồng ý với sắp xếp của chương trình!

Anh ta tự xác nhận ai là , thì người đó chính là !”

Tôi dừng bước, khóe môi nhếch lên, hỏi lại:

“Ồ? Vậy sao?”

“Trì An đồng ý sao? Được lắm.”

“Vậy thì, cùng nhau xử lý luôn.”

5

Tôi nhếch môi nhạt, lười đôi co với bọn họ.

Kéo lấy thân đang đứng hình, trực tiếp rời khỏi trường quay của chương trình.

Bạn thân đi theo tôi, mãi sau mới phản ứng lại, tức giận bùng nổ.

“Chúng ta cứ thế mà đi sao? Ý gì đây? Coi bọn mình như trò à? Rõ ràng là chương trình tự mời chúng ta đến!”

Tôi không một lời, chỉ cúi đầu trầm tư suy nghĩ.

Bạn thân không chịu nổi, chặn tôi lại.

“Cậu nghĩ gì ? Chúng ta nên lao lên sân khấu giải thích rõ ràng chứ! Rõ ràng cậu mới là chính thức của Trì An!

Lời tỏ đó chắc chắn là dành cho cậu, lại bị cái con idol kia cướp mất! Thật vô liêm sỉ!”

Tôi dừng bước, quay lại thân.

“Lên sân khấu để gì? Chờ bị tắt micro, tạo ra một sự cố phát sóng à? Để dư luận bùng lên, còn chương trình thì hưởng lợi?”

Bạn thân cũng dần bình tĩnh lại, vẫn tức tối :

“Vậy chúng ta cứ nhịn thế này à? Rõ ràng họ mời chúng ta đến, giờ lại chơi bẩn như !

Còn Trì An nữa, cậu ta cái quái gì ? Sao không giải thích rõ ràng?”

Tôi lắc đầu, bật .

“Cậu nghĩ chị đây dễ bị bắt nạt thế sao? Để người ta giẫm lên đầu rồi nhổ nước bọt à?”

“Dù Trì An có biết chuyện này hay không, thì cách xử lý tốt nhất cũng không phải là lao lên sân khấu.”

Bạn thân bỗng mắt sáng lên: “Ý cậu là cậu có cách khác?”

Lúc này, chúng tôi đã rời khỏi đài truyền hình.

Tôi suy nghĩ một lúc, rút điện thoại ra, gọi cho Trì An.

Tôi đoán lúc này ta đã xuống sân khấu.

Quả nhiên, không ai nghe máy.

Anh ấy tham gia chương trình, điện thoại chắc đang để ở hậu trường.

Nhưng không sao cả.

Không liên lạc , không có nghĩa là tôi không .

Tôi đột nhiên hỏi: “Tối nay chúng ta có buổi livestream đúng không?”

Tôi là một beauty blogger, chuyên chia sẻ mẹo trang điểm, sở hữu hơn 2 triệu fan trên một nền tảng video lớn.

Bạn thân của tôi là trợ lý, tôi phụ trách lên hình, còn ấy quản lý kênh.

Kênh của tôi không hề nhỏ, giải quyết chuyện này chắc là đủ sức.

Bạn thân sững lại một chút, sau đó lập tức hiểu ra.

“Đúng rồi! Tối nay 8 giờ chúng ta có lịch livestream bán hàng, không phải cậu bảo tớ dời lại vì tham gia chương trình sao?”

“Chẳng lẽ cậu muốn livestream để rõ mọi chuyện?”

Tôi bảo ấy theo dõi sát top tìm kiếm trên Weibo.

Chung kết hôm nay phát sóng trực tiếp trên nền tảng online.

Chắc chắn fan của Trì An và Trà Thanh đang náo loạn cả lên.

Bạn thân việc với tôi nhiều năm, lập tức hiểu ý tôi.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...