Cẩu Và Kỹ – Chương 4

4.

Khi ánh mắt giao nhau với Thẩm Ngữ Khanh, sắc mặt của người tới bỗng trở nên kinh ngạc.

Theo sau, khuôn mặt đó từ kinh ngạc biến thành khó tin, tiếp đó lại biến thành thương vô hạn.

Ta rất có hứng thú khuôn mặt đó.

Đây, đường đường là mặt của thái tử điện hạ đấy.

Lúc này, thái tử và Thẩm Ngữ Khanh bốn mắt nhau, nước mắt rưng rưng, hoàn toàn không đếm xỉa gì đến vị hôn thê là ta đây.

Đích xác, giống Lâm Trường Chỉ, kiếp trước, y cũng nhung nhớ không quên ả kỹ nữ này.

Nhung nhớ đến nỗi hóa thù thành , nhung nhớ đến nỗi hợp mưu với địch, nhung nhớ đến nỗi bắt tay nhau nuôi quân riêng, cùng bảo hộ mỹ nhân.

Nhung nhớ đến nỗi đẩy muội muội ruột, vị hôn thê vào hang sói, hủy trong sạch của nàng, bức lương vi xướng, chỉ để lấy nụ của người trong lòng.

A, hai gã điên.

Nếu hai người ái mộ đã tỏ thái độ rồi, mà ta không câu nào thì hình như cũng không tốt lắm.

Nghĩ tới đó, ta nhẹ nhàng bước tới, khẽ nâng nàng ta dậy:

“Tẩu tẩu tốt, muội đợi tẩu và ca ca lâu lắm rồi. Đợi hết hiếu kỳ, Bạch Hoa nhất định sẽ sắp xếp hôn lễ cho hai người.” Đến lúc này, Lâm Trường Chỉ mới chuyển từ giận sang vui, bảo ta là người biết lễ độ.

Nhưng ta thấy Thẩm Ngữ Khanh lại không nổi.

Ta biết, trong mắt nàng ta, nào có hay ? Chẳng qua là ván bài lợi ích mà thôi.

Nàng ta vốn tưởng rằng tướng quân phu nhân đã là cực hạn, lại không ngờ, trong số những kẻ si mê mình lại có cả thái tử!

Nếu không vì sao người ta lại kỹ nữ vô chứ?

Đương nhiên, thái tử giống nàng ta, cũng không nổi, ngược lại một thị vệ phía sau y, vừa vừa thở phào một hơi:

“May quá, ngươi không đuổi nàng ta ra ngoài.”

Sau này, mỗi khi nhắc tới ngày trọng sinh, hắn vẫn còn sợ hãi, cứ lặp đi lặp lại câu này với ta.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...