Trước khi đi ngủ, tôi nhắn cho trai qua mạng một tin:
【Bảo bối à, nếu có ai đó gửi lời mời kết với , cứ là trai em nhé, không?】
Tôi đi ngủ rồi, còn thì phát điên.
1 giờ sáng: 【Anh là số ba hay số bốn ?】
2 giờ sáng: 【Không lẽ là số năm? Rõ ràng trước giờ em chưa bao giờ để người đến sau mà.】
3 giờ sáng: 【Mình chia tay đi, trừ khi em cho số hai… ít nhất cũng phải là số ba, không thể thấp hơn nữa.】
4 giờ sáng: 【Hu hu hu hu không chia tay, không chia tay đâu, chỉ muốn xếp ở vị trí trước một chút thôi, thật ra số năm cũng tốt mà. Ngũ phúc lâm môn, ngũ cốc phong đăng, ngũ sắc rực rỡ… Bảo bối, em trả lời đi, không?】
5 giờ sáng, một ngôi sao hạng A đăng bài đòi quyền lợi, lập tức leo thẳng lên hot search.
#Trả lại do mẹ tôi sinh ra cho tôi#
1
Tôi bị đánh thức bởi cú điện thoại của chị Lý – quản lý của tôi.
“Đừng ngủ nữa! Mặc dù chuyện này không liên quan gì đến em, đừng ngủ nữa!”
“Dậy ngay mà xem trò ! Làng giải trí nội địa bao lâu rồi mới náo nhiệt thế này!”
Tôi mơ mơ màng màng mở bảng hot search.
Hạng nhất: #Trả lại do mẹ tôi sinh ra cho tôi#
Cái gì thế này?
Tôi bấm vào xem, liền thấy “đỉnh lưu” (top lưu lượng) Thẩm Kỳ An – người nhiều năm nay chỉ đăng bài quảng cáo – vào lúc 5 giờ sáng đã đăng một status thế này:
【Trả lại xinh đẹp của tôi! Trả lại do mẹ tôi sinh ra! Trả lại đáng của tôi! Tổ chương trình “Khoảnh khắc rung ”, tôi sẽ không tha cho các người đâu! Chết tiệt, trước khi tham gia, tôi còn bảo chỉ mình tôi! Tham gia rồi thì tôi thành số năm! Trả lại do mẹ tôi sinh ra cho tôi!】
Kèm theo bài viết là một tấm ảnh selfie.
Trong ảnh, Thẩm Kỳ An mắt đỏ hoe, tóc tai rối bù.
Anh ta giơ một tờ giấy trắng, trên đó viết sáu chữ đỏ rực như máu:
【Trả lại do mẹ tôi sinh ra】
Càng càng khó hiểu.
Chưa kể, chương trình “Khoảnh khắc rung ” chẳng phải chính là show hẹn hò tôi đang tham gia sao?
Tôi đầu óc rối tung, bắt đầu đọc bình luận.
【Lại ai chọc giận ta nữa rồi?】
【Không hiểu sao mặt mũi thì như thánh, mà lại phải lén lút tiểu ngũ (người thứ năm)?】
【Cười chết mất, chỉ có trên Weibo mới thấy ngoại rồi quay lại chửi cả tổ chương trình.】
【Thật muốn sống một đời không biết xấu hổ như ta .】
Hot trend thật đấy. Mà… trừu tượng quá.
Tôi không hiểu gì cả.
Và vẫn buồn ngủ.
Tiếng của chị Lý lại vang lên, kéo tôi trở về từ ranh giới giấc mơ.
“Em chẳng phải cũng đang tham gia cái show đó sao? Giúp chị xem thử xem ai là của Thẩm Kỳ An đi?”
“Hắn ta nửa năm trước đã công khai có , mà ai cũng bóc mãi không ra là ai, chị sắp tò mò đến chết rồi!”
Tôi gật đại một tiếng.
Hờ hững mở WeChat.
Vòng tải xoay hai vòng, rồi hiện lên một con số đỏ chót: 99+
“???”
2
Tôi dùng cái đầu vẫn còn ngái ngủ để cố gắng suy nghĩ.
Tối qua ngay trước khi đi ngủ, tôi đã gửi một tin nhắn cho trai qua mạng:
【Bảo bối, nếu có ai đó gửi lời mời kết với , cứ là trai em nhé, không?】
Vừa gửi xong, cơn buồn ngủ ập tới, tôi ngủ luôn.
Tuy rằng ấy trước giờ luôn kiểu vừa khóc vừa ầm lên, tranh giành đủ điều, chỉ cần tôi quên trả lời tin nhắn thôi là nước mắt lập tức tuôn ào ào như mưa.
Nhưng… đâu đến mức chỉ vì chuyện nhỏ này mà gửi cả đống tin nhắn như chứ?
Tôi kéo màn hình lên xem.
Tin nhắn tôi gửi là lúc 11:30 tối.
Anh ấy trả lời lúc 1 giờ sáng.
【Bảo bối, em cứ thẳng đi.】
【Anh chuẩn bị tâm lý rồi, thật đấy.】
【Anh là số ba hay số bốn?】
2 giờ sáng:
【Không lẽ là số năm?】
【Haha, thôi, gì có chuyện đó.】
【Trước giờ em chưa từng để người đứng sau mà.】
【…Thật sao?】
【Lục Dụ Miên, em đúng là tham thật đấy.】
【Anh nổi điên rồi, em nhầm người rồi, không dễ bắt nạt như đâu!】
3 giờ sáng:
【Chia tay đi.】
【Trừ khi em cho người đầu tiên.】
【Ít nhất cũng phải là số ba, không thể thấp hơn nữa.】
【Trong mắt em, là kiểu người cam chịu “tiểu ngũ” sao?】
【Anh rõ cho em biết, không phải !!】
4 giờ sáng:
【Hu hu hu hu, không chia tay đâu.】
【Anh chỉ muốn xếp phía trước một chút thôi, thật ra số năm cũng tốt lắm. Ngũ phúc lâm môn, ngũ cốc phong đăng, ngũ sắc rực rỡ…】
【Bảo bối, em trả lời đi, không?】
【Anh biết ngay là không nên đồng ý để em tham gia chương trình hẹn hò đó mà! Tất cả là lỗi của tổ chương trình! Em đã bị những tên đàn ông xấu xa kia dụ dỗ rồi!】
【Anh bây giờ sẽ đi đòi lại công lý—】
「……」
Sao cảm giác… có gì đó… không ổn cho lắm nhỉ?
Đầu óc tôi như treo máy, run rẩy tay chuyển lại sang giao diện Weibo.
Sau khi tự mới, trên màn hình hiện ra ba bình luận mà Thẩm Kỳ An vừa trả lời.
【Mạng lưới trong giới của tôi đâu rồi! Có ai biết hắn là ai không ? Chơi trò gì lắm chiêu thế này!】
Thẩm Kỳ An trả lời: 【Nếu cậu biết tôi là ai, cậu cũng sẽ cảm thấy tôi số hưởng thôi.】
【Anh ơi, loại đàn bà hư hỏng lừa dối thế này, công khai tên ta ra đi, để chúng ta giúp vạch mặt cho bẽ bàng thân bại danh liệt!】
Thẩm Kỳ An trả lời: 【Ai cho cậu mắng ấy? Cậu biết cái gì chứ! Cô ấy chỉ phạm phải một lỗi nhỏ mà phụ nữ trên thế giới đều có thể mắc phải thôi! Xét cho cùng không phải lỗi của ấy, mà là do những kẻ cố cám dỗ ấy! Với lại, tôi không phải trai cậu! Hôm qua tôi đã “không đau không ngứa” lên chức trai rồi!】
【Trời ơi cái đồ não đương cấp sử thi, còn đi đòi công lý gì? Chia tay đi cho lành!】
Thẩm Kỳ An trả lời: 【Cậu cũng muốn lên chính à? Tôi không chia tay đâu! Giờ tôi đã là số năm, nếu chia tay rồi tái hợp chẳng phải phải số tám, số mười sáu à?!】
Dân mạng sau đó cũng bỏ cuộc, chẳng buồn khuyên nữa.
【Hết thuốc chữa rồi, mọi người đừng nữa, nhổ bãi nước bọt rồi đi thôi.】
Bên dưới là một hàng dài “hahahahaha”.
Chỉ có tôi là chẳng nổi.
Tôi ho nhẹ một tiếng, khó nhọc mở miệng:
“Chị Lý, em hình như biết của Thẩm Kỳ An là ai rồi.”
“Ai ?”
“Là… em.”
3
Giọng đầy thương cảm của chị Lý vang lên từ điện thoại:
“Thôi em ngủ tiếp đi, là lỗi của chị. Người thì đã không thông minh rồi, còn gọi dậy lúc 6 giờ sáng nữa.”
Cuộc gọi kết thúc.
Cũng… chu đáo ghê.
Tôi ngồi đờ ra, nghẹn lời.
Một lúc lâu không biết nên trả lời đống tin nhắn này như thế nào cho phải.
Tôi và Thẩm Kỳ An là qua mạng.
Kiểu nhau nửa năm trời mà chưa từng gặp mặt.
Chỉ có một lần duy nhất ấy gửi ảnh lộ nửa khuôn mặt.
Vừa đẹp trai lại vừa… quen quen.
Tim tôi lập tức thót lên.
Rồi lại hạ xuống.
Trai đẹp mà, có nét giống nhau cũng là chuyện bình thường mà nhỉ?
Tôi còn tự an ủi: “Nếu là tiểu Thẩm Kỳ An thì hời to rồi!”
Thế là vui vẻ chấp nhận luôn, còn chủ bảo ấy gửi mấy tấm… hơi nóng một chút.
Ai ngờ, cái đỉnh lưu đó lại thực sự đi chơi qua mạng cơ chứ?
Và giờ thì hay rồi.
Cả mạng xã hội đang xôn xao đoán xem Thẩm Kỳ An là ai.
Tôi thở dài một hơi.
Dù sao đi nữa, cũng nên giải thích với Thẩm Kỳ An một chút đã.
Vừa gõ chữ “”, đối phương đã gửi tin nhắn đến trước.
【Bảo bối, lên máy bay rồi. Em chờ nhé, sắp đến tổ chương trình chết tiệt đó để cứu em đây.】
【Cho dù là số hai, số ba hay số bốn, cũng sẽ từng người từng người một đánh bại hết để giành lại em!】
Khoan đã.
Anh ta… sắp đến hiện trường quay chương trình?!
Tôi vội vàng nhắn tin ngăn lại, bên kia đã không còn hồi âm.
Không kịp rồi.
Tôi ngồi đơ như tượng trên giường.
Bạn thấy sao?