Cắt Đứt Hôn Ước [...] – Chương 2

Ba người hoàn toàn phớt lờ tôi đang đứng một bên, mà bắt đầu chuẩn bị đánh chén một bữa ngon lành.

Tôi lạnh lùng Bạch Đình Đình nhét một miếng thịt lớn vào miệng.

Vì sống với người thím không tử tế, chị em nhà họ Bạch thường thiếu ăn thiếu mặc. Việc ăn thịt đối với họ là điều khó khăn.

Nhưng khi vừa nhét miếng thịt vào miệng, Bạch Đình Đình lập tức trợn to mắt, mặt đỏ bừng, nhả hết thịt ra.

Hạ Yến Lễ và Bạch Thu Thu không thảm như bé, cả hai đều mặt đỏ tía tai, miệng há ra như chó, vừa thở hồng hộc vừa nhếch nhác.

Cuối cùng, Hạ Yến Lễ vội vàng chạy vào bếp tìm nước súc miệng, còn Bạch Thu Thu thì vừa khóc lóc vừa an ủi em , tạo nên một cảnh tượng vừa buồn vừa kinh tởm.

03

Sau hơn mười phút hỗn loạn, cuối cùng Hạ Yến Lễ và chị em Bạch Thu Thu cũng bình tĩnh lại.  

Hạ Yến Lễ lạnh lùng trừng mắt tôi: "Tô Vân Thường, tại sao em lại cho nhiều tiêu và ớt vào thịt như ? Tụi đều không ăn cay, em cố đúng không?"  

Bạch Thu Thu cũng lên tiếng trách móc: "Vân Thường, có phải chị không vui vì em và Đình Đình chuyển vào đây không? Nếu , để không ảnh hưởng đến mối quan hệ giữa chị và Yến Lễ, em và Đình Đình sẽ rời đi."  

Bạch Thu Thu vừa vừa ra vẻ đáng thương đến tột cùng, nước mắt lưng tròng, kéo tay Bạch Đình Đình bộ như muốn đi.  

Hạ Yến Lễ sao có thể để họ đi , lập tức ngăn cản. Tôi lạnh lùng ba người họ diễn trò.  

Thấy tôi không có phản ứng gì, chỉ đứng đó, Hạ Yến Lễ tức tối, lớn tiếng quát tôi: "Tô Vân Thường, em sao ? Mau qua đây xin lỗi Thu Thu và Đình Đình!"  

Tôi chậm rãi trả lời: "Xin lỗi gì chứ? Tôi sai gì mà phải xin lỗi?"  

"Em cố nấu món cay như để nhằm vào Thu Thu và Đình Đình, chẳng lẽ không nên xin lỗi sao?"  

"Hạ Yến Lễ, như thật nực . Anh đã trước với tôi rằng chị em Bạch Thu Thu sẽ đến ở chưa? Chưa đúng không? Vậy thì tôi có lý do gì để nhằm vào họ chứ?"  

"Còn nữa, tôi thích ăn cay, không có cay không vui! Tôi tự nấu món mình thích ăn thì có gì sai? Anh không ăn cay thì là lỗi của tôi sao? Có tay có chân thì tự đi mà nấu món mình thích ăn, ai cũng hiểu đạo lý đơn giản đó cả!"  

Thấy tôi phản bác lại như , Hạ Yến Lễ á khẩu không nên lời.  

Quả thật, việc ta đưa chị em Bạch Thu Thu về đây không hề bàn bạc với tôi trước.  

Anh ta mặc định rằng tôi phải trâu ngựa, người hầu cho bọn họ.  

Nhưng tôi bây giờ đã không còn là Tô Vân Thường ngu ngốc của kiếp trước, người từng đặt toàn bộ trái tim mình vào Hạ Yến Lễ. Anh ta thích ăn gì thì liên quan gì đến tôi chứ?  

Không tìm lý lẽ để phản bác, Hạ Yến Lễ xấu hổ đến cực độ.  

Bạch Thu Thu ra vẻ người hòa giải: "Vân Thường không biết thì không có tội, đây không phải lỗi của chị ấy, lần sau ý là ."  

Cô ta còn mong tôi tiếp tục người hầu, phục vụ ăn uống cho bọn họ sao?  

Tôi lạnh một tiếng: "Nói trước cho rõ, ai muốn ăn thì tự nấu, tôi không phải người hầu của ai cả, cũng không có thói quen chăm sóc những người không liên quan!"  

Tôi chẳng cho Bạch Thu Thu chút thể diện nào, khiến sắc mặt ta vô cùng khó coi.  

Hạ Yến Lễ cũng cảm thấy mất mặt, tức giận dẫn theo Bạch Thu Thu và Bạch Đình Đình ra ngoài ăn cơm.  

Tôi mang toàn bộ thức ăn mà họ đũa đến đổ vào thùng rác, sau đó vào bếp nấu lại món mới cho mình.  

Đúng , tôi cố đấy.  

Biết rõ Hạ Yến Lễ và chị em nhà họ Bạch không ăn cay, tôi vẫn cố ý nấu món thật cay, thật mặn để "chiêu đãi" họ.  

Trở lại kiếp này, tôi không định kẻ chịu thiệt. Chẳng bao lâu nữa, Hạ Yến Lễ và Bạch Thu Thu sẽ hiểu rằng tôi không phải là người dễ bắt nạt.  

04

Sau khi thưởng thức bữa cơm cay nồng thơm ngon, tôi bắt đầu cân nhắc kế hoạch tiếp theo.  

Đã sống lại trở về, tôi tuyệt đối sẽ không sống như kiếp trước.  

Tôi muốn đi học đại học, nếu đã , hôn ước với Hạ Yến Lễ không thể tiếp tục.  

Tôi phải về nhà gặp cha mẹ Hạ Yến Lễ để trả lại hôn ước này.  

Nhà của họ cách nơi tôi đang ở hơn hai trăm cây số, tôi quyết định mua vé xe đi vào ngày mai để trở về rõ mọi chuyện.  

Bến xe cách nơi tôi sống khá xa, tôi phải đi bộ tới đó. Sau khi mua vé xong, tôi nghĩ đến việc mua ít quà cho cha mẹ Hạ Yến Lễ nên ghé vào trung tâm thương mại.  

Không ngờ lại gặp Hạ Yến Lễ cùng chị em Bạch Thu Thu ở đó.  

Họ đang chọn ga trải giường và chăn, nhân viên bán hàng thấy Hạ Yến Lễ và Bạch Thu Thu trẻ trung, xứng đôi như , liền tưởng họ là cặp đôi sắp cưới, nhiệt giới thiệu bộ ga giường đỏ "long phụng trình tường".  

Mặt Bạch Thu Thu ửng hồng, cũng không phủ nhận.  

Hạ Yến Lễ cũng không phản bác, cuối cùng để ta chọn một bộ chăn ga màu hồng, và ta là người thanh toán.  

Hạ Yến Lễ không thấy tôi, còn mua kẹo cho Bạch Đình Đình.  

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...