Cặp Chị Em Chửi [...] – Chương 9

Bàn ăn rất lớn, mấy đĩa rau bày trên đó trông có vẻ hơi tội nghiệp.

Tôi và Tạ Hành lần lượt lấy đồ ăn ngoài ra, trong nháy mắt đã chiếm hết cả bàn.

Gà rán, xào, lẩu,... đủ cả, mở hộp ra, mùi thơm hấp dẫn lập tức tỏa ra.

Lục Vân trợn tròn mắt không thể tin nổi: "Sao lại có thể gọi đồ ăn ngoài?"

Tôi vừa ăn gà rán vừa : "Có quy định không gọi sao?"

Lục Vân nghẹn lời: "Chương trình gameshow chưa từng có ai gọi đồ ăn ngoài."

Tôi uống một ngụm coca, em trai tôi: "Phải không?"

Em ấy ăn lẩu rất kín đáo: "Đúng ạ."

"Thì sao, ê-kíp chương trình cũng không quản."

Lúc này, tôi nghe thấy tên Hi Hi nuốt nước miếng.

Đồ ăn ngoài đầy bàn thế này dù sao cũng ăn không hết, vì tôi gọi họ: "Lại đây ăn cùng đi."

Hi Hi ngạc nhiên tôi: "Được sao?"

"Tất nhiên là rồi."

Cuối cùng, ngay cả tiền bối Lý và ấy cũng tham gia cùng chúng tôi.

Sắc mặt Lục Cẩn và Lục Vân khó coi như ăn phải ruồi, u ám chúng tôi.

Cuối cùng, họ không nhịn nữa mà đập đũa: "Tạ Ương, đừng quá đáng."

Tôi tao nhã lau miệng: "Tôi sao?"

Lục Vân chỉ vào đồ ăn ngoài vẫn còn nguyên:

"Cô gọi nhiều đồ như , chẳng phải là muốn kéo bè kéo cánh, cố chống đối chúng tôi sao?"

Tôi thực sự hết nổi, giơ ngón tay cái về phía ta: "Đánh rắm thì cũng chỉ để vui thôi, còn muốn đánh rắm có mùi thì phải xem đã."

Em trai tôi nghe , suýt nữa thì đũa bay mất, vội vàng muốn giữ tay tôi: "Chị, chị nhịn…"

Tiếc là em ấy quên mất, một khi tôi ăn no, tôi sẽ rất rảnh.

Một khi rảnh rỗi, tôi lại đặc biệt muốn tìm việc để .

 

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...