Sau khi bước vào một trò chơi kinh dị, vì bị cận nặng nên tôi chẳng nhìn rõ gì cả. Tôi coi cô bé ma mặc váy đẫm máu như con gái ruột mà cưng chiều, tưởng boss khủng khiếp của game là chồng tương lai, còn những hồn ma già kỳ dị thì tôi cung kính như cha mẹ ruột. Lần đầu gặp boss, tôi hồn nhiên túm lấy cơ bụng của anh ta, xuýt xoa: “Thân hình ngon thật đấy, tiếc là… hơi lùn!” Boss phì cười vì tức, tay cầm cái đầu bị đứt lìa gắn lại vào cổ, nghiến răng: “Tôi cao một mét tám sáu. Giờ cô thử nhìn lại xem?”
Bạn có thể để lại đánh giá chi tiết bên dưới. Phần này dành cho bình luận của độc giả và không liên quan đến đánh giá 5 sao ở đầu trang.
Chưa có đánh giá nào.
Bình luận
Bạn thấy sao?