Cảm Giác Buông Tay [...] – Chương 7

07

Đúng lúc này, bố Hạ Phóng đẩy cửa ra.

“Chi Chi tới rồi sao?”

Hạ Phóng cứng đờ.

Tôi lắc mình một cái, che trước mặt hắn: “Con chào ! Con vừa mới tới thôi ạ!”

“Gặp Hạ Phóng rồi sao? Thằng nhóc đó bảo xuống lầu mua trái cây, mua cả tiếng đồng hồ rồi, một hai phải ở bên dưới đợi cháu cho bằng

Tôi hơi ngẩn ra, quay đầu lại, Hạ Phóng đã mặc quần chỉnh tế.

Hắn không tự nhiên mà dời ánh mắt đi: “Tớ đi tản bộ”

Vào nhà, Hạ thuận miệng hỏi: “Vừa rồi hai đứa ở ngoài ?”

Tôi và Hạ Phóng không hẹn mà cùng im lặng.

Dì Hạ : “Người trẻ tuổi đã lâu không gặp, chắc là có chuyện thầm thì”

“Dạ đúng ” Tôi vội gật đầu “Con và trai lâu lắm không gặp rồi”

Hạ Phóng: “Ai là trai của cậu? Đừng có gọi linh tinh”

Vừa mới dứt lời, hắn đã bị dì Hạ đập cho một cái vào gáy.

“Sau này nhà của chúng ta là nhà của Chi Chi, con là trai nó, phải bảo vệ Chi Chi”

Hạ Phóng sửng sốt.

“Con mới không trai của cậu ấy!”

“Vậy thì em trai của Chi Chi cũng , bố mẹ không có ý kiến”

“Mẹ! Vậy cũng không , thật ra con và Chi Chi là ——”

Dì Hạ ngắt lời hắn: “Lải nhải ít thôi, mẹ đi nấu cơm đây”

Nhưng tôi có hơi tò mò.

Hạ Phóng định cái gì?

Thật ra hắn và tôi là cái gì nữa?

Hình như ba năm qua tôi với hắn không có quan hệ gì cả mà.

Không lẽ hắn định đem chuyện ba năm trước cho dì?!

Không , tôi phải ngăn hắn lại.

Tôi ngẩng đầu, cho Hạ Phóng một ánh mắt nguy hiểm.

Cười ngoan ngoãn: “Hi trai”

Hạ Phóng:……

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...