Vào ngày kỷ niệm một năm ngày cưới, tôi bị gọi đến đội cứu hỏa. Tiểu thanh mai của chồng đeo nhẫn cưới của anh ta để nghịch chơi, kết quả bị mắc kẹt không tháo ra được. Đối diện tôi, cô ta khóc lóc đáng thương: “Chị ơi, em xin lỗi, em không cố ý… Nhưng thật sự đau quá, chỉ có thể c/ắ/t nhẫn thôi.” Chồng tôi nhíu mày, giọng trầm ổn: “Chỉ là một chiếc nhẫn thôi, sao có thể quan trọng hơn ngón tay của em được?” Tôi bật cười, chặn tay nhân viên cứu hỏa đang chuẩn bị c/ắ/t nhẫn. “c/ắ/t cũng được thôi. Nhưng nhẫn này là tôi mua, trị giá năm mươi vạn. Trả tiền trước đi đã.” “Nếu không có tiền, tôi đề nghị c/ắ/t ngón tay rồi nối lại, cách này còn rẻ hơn đấy.”
Bạn có thể để lại đánh giá chi tiết bên dưới. Phần này dành cho bình luận của độc giả và không liên quan đến đánh giá 5 sao ở đầu trang.
Chưa có đánh giá nào.
Bình luận
Bạn thấy sao?