02
Sáng hôm sau tỉnh dậy, tôi điện thoại đã hơn 11 giờ.
Trong lòng tôi thở phào một hơi, may mà hôm nay không có tiết học buổi sáng, nếu không thật sự không đến kịp nữa.
Tôi WeChat, phát hiện đã chấp nhận cầu kết của mình.
Mở khung chat, tôi quyết định gửi một biểu tượng cảm dễ thương để chào hỏi.
Ngay sau đó, tôi nhập: "Chị nhỏ, tôi là hôm qua nhờ giúp thanh toán. Tôi tên là An Noãn, còn tên gì ?"
Gửi xong tin nhắn, tôi gọi một phần ăn giao tận nơi.
Hôm qua tôi không ăn gì cả ngày, tối ngủ thì chưa cảm thấy, giờ thì đói đến mức bụng dán vào lưng rồi.
Tôi xuống giường rửa mặt xong, khi cầm điện thoại lên thì phát hiện đã trả lời tin nhắn.
"Chào , tôi tên là Bạch Vi.”
Tôi nhớ lại giá của băng vệ sinh hôm qua rồi chuyển tiền cho Bạch Vi.
Mười mấy phút sau, bên đó nhận tiền và gửi tin nhắn lại: “Bạn là sinh viên của trường chúng tôi à?"
"Tôi không phải là sinh viên của trường các , tôi học đại học ở thành phố A, tôi đến tìm trai tôi đang học ở trường các . Sau khi tách ra, tôi đột nhiên phát hiện mình rụng dâu nên đến siêu thị mua băng vệ sinh. Nhưng khi tính tiền thì tôi lại phát hiện điện thoại hết pin, không thể liên lạc với ấy. May mắn gặp đấy Bạch Vi. Bạn thật tốt bụng, đẹp người còn đẹp cả nết.”
"Không có gì đâu, chỉ là các học giúp đỡ thôi, không phải chuyện lớn gì cả. Bạn cũng rất xinh đẹp mà."
"Vậy nếu sau này tôi đến trường các tìm tôi, có thể đến tìm chơi không? Anh trai tôi đẹp trai lắm, lại còn độc thân, biết đâu tôi có thể giới thiệu hai người quen!"
"Hahaha, tất nhiên là rồi. Tôi cũng không có nhiều tiết, đến thì cứ nhắn tin cho tôi là . Nhưng mà, vụ giới thiệu trai thì thôi đi, tôi đã có trai rồi."
Mặt tôi sầm xuống, trong lòng nghĩ cuối cùng cũng đã đến chuyện chính.
"Vậy sao? Thật tiếc quá, trai tôi thật sự rất đẹp trai. Bạch Vi, trai đẹp trai lắm không? Người ý chắc hẳn cũng không tồi nhỉ?"
Khung chat hiển thị đối phương đang nhập, tôi chờ một lúc lâu mới nhận tin nhắn.
"Anh ấy thực sự rất tốt, đẹp trai, tính cách cũng tốt, điều quan trọng nhất là ấy rất chăm sóc tôi. Trước đây khi tôi bị rụng dâu, ấy còn mua cho tôi miếng dán giữ nhiệt, băng vệ sinh và nước đường nâu. Các cặp đôi xung quanh tôi ít có trai nào chịu đi siêu thị mua băng vệ sinh cho lắm. Bọn họ đều thấy ngại ngùng mất mặt, nên lúc đó ấy khiến tôi rất cảm ."
Rõ ràng tôi đã biết Tô Cẩn là một thằng tồi, không đáng để buồn vì ta. Nhưng khi nghe Bạch Vi hạnh phúc về những việc ta cho ấy, trong lòng tôi vẫn thấy khó chịu.
Tôi đã từng nghĩ Tô Cẩn chỉ những điều này cho mình mà thôi, vì lúc ấy ta vừa mua băng vệ sinh cho tôi còn vừa : “Anh thực sự đã tất cả những việc chưa từng trong cuộc đời này vì em rồi. Anh chưa mua băng vệ sinh cho mẹ bao giờ, em đúng là bà cố nội của đấy.”
Khi đó, tôi cũng giống như Bạch Vi bây giờ, đắm chìm trong cạm bẫy dịu dàng do Tô Cẩn tạo ra, cho rằng mình là người hạnh phúc nhất.
Bây giờ lại, tất cả chỉ là những chiêu trò ta dùng để lừa gạt phụ nữ thôi, ta cho ai cũng không có sự khác biệt gì lớn.
Tôi cứ gõ rồi lại xóa vài lần, cuối cùng chỉ viết ra một câu: “Bạn trai của tốt thật đấy, cũng đối xử với rất tốt."
Phía bên kia trả lời ngay lập tức: “Ừm, còn , có trai chưa An Noãn?"
Tôi tin nhắn này, lòng dâng lên cảm giác khó chịu. Tôi quyết định tắt điện thoại đi ăn, sau đó ra ngoài đến lớp.
Trong tiết học buổi chiều, thầy giáo giảng bài rất nhiệt , tôi không nghe lọt một chữ nào.
Tôi đang suy nghĩ xem phải thế nào để trả thù Tô Cẩn.
Còn Bạch Vi nữa, ấy có biết Tô Cẩn có không? Cô ấy cố Tuesday hay là… ấy cũng chỉ bị Tô Cẩn lừa gạt thôi?
Tôi mở WeChat, tin nhắn của Bạch Vi buổi sáng nằm chễm chệ trong khung chat. Tôi suy nghĩ một hồi, trả lời: “Vừa rồi tôi ngủ trưa, tôi có, trai tôi cũng là sinh viên trường các ."
Một tiết học trôi qua, điện thoại không có tĩnh gì. Ngay khi tôi dọn dẹp đồ đạc chuẩn bị ra khỏi lớp thì tin nhắn của Bạch Vi đến.
“Thế hả, thì lần sau khi đến trường chúng tôi, bốn người chúng ta có thể gặp mặt, trò chuyện một chút để quen biết nhau. Biết đâu về sau lại có thể đi chơi cùng nhau."
“Được đấy.” Tôi trả lời.
Trong hai tuần tiếp theo, tôi và Bạch Vi thường xuyên trò chuyện, mối quan hệ cũng có thể là thân thiết hơn nhiều.
Nhờ đó, tôi cũng biết khá nhiều thông tin về Tô Cẩn từ Bạch Vi.
Nói ra thì cũng hơi buồn , trong hai tuần này, những gì Tô Cẩn chia sẻ về cuộc sống của ta thậm chí còn không bằng những gì tôi biết từ Bạch Vi.
Anh ta vẫn như thường lệ mình bận rộn, không có thời gian.
Đôi khi, khi tâm trạng ta tốt, sẽ hỏi thăm tôi một chút, gửi tin nhắn chào buổi sáng, buổi tối, một hai câu ngọt nhạt. Nhưng khi tâm trạng ta không tốt thì thậm chí còn chẳng thèm lấy lệ.
Ngoài ra, qua những ngày tiếp và trao đổi này, tôi đoán chắc Bạch Vi cũng không biết Tô Cẩn còn có người là tôi.
Theo lời Bạch Vi, Tô Cẩn bắt đầu theo đuổi ấy từ hai tháng trước.
Anh ta khẳng định mình độc thân, ban đầu Bạch Vi cũng không đồng ý ngay.
Chỉ đến khi ta mua băng vệ sinh cho Bạch Vi trong kỳ kinh nguyệt, ấy mới cảm thấy Tô Cẩn thật lòng thích mình, nên đã đồng ý.
Tôi đã hiểu rõ hình, trong lòng nghĩ không thể để thằng đểu Tô Cẩn tiếp tục nhởn nhơ như .
Anh ta coi mình là cái gì mà dám bắt cá nhiều tay chứ.
Lần này ít nhiều cũng phải để tiếng xấu của ta lan xa một chút.
Bạn thấy sao?