Cá Quay Về Nước, [...] – Chương 5

dong-dong

Lời từ người đăng

dong-dong · Tác giả

/ết tử tế.

Kiếp trước ta là Vu tộc công chúa, hắn là ngạch phụ, chúng ta xuất sinh liền có ràng buộc chi thuật.

Mười lăm tuổi năm đó ta vì hắn bị Phúc Thụy Hổ gây thương tích, bỏ mình, hắn cũng nạp mạng.

A Nhiễm nói, ta cùng hắn là định mệnh. Không thể ở bên nhau.

Ta không tin số mệnh.

Ta cuối cùng là ở Ẩn tộc nhờ cấm thuật trợ giúp lịch đến kiếp trước.

Ta nắm lịch sử trong tay, sớm gi///ế///t Phúc Thụy Hổ, ta theo Tống Tử Mạch rời khỏi Vu tộc, ta cẩn thận từng li từng tí thủ hộ hắn cải biến kết cục.

Hoá ra thật cái gì cũng không cải biến được.

Cái gì cũng đều không cải biến được.....

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ca-quay-ve-nuoc-quen-di-chuyen-tren-bo/chuong-5.html.]

Ta cuối cùng cũng không đợi được thiếu niên ấy.

Kiếp trước kiếp này.

Đặt chân trần trên sàn nhà, trong lòng lạnh lẽo.

A Nhiễm thở dài, từ trên bàn ném ra một thiệp mời cùng ta.

Thiếp vàng mời cưới, dùng phông chữ ta thích nhất, tại mục tân lang ghi ba chữ"Tống Thanh Thạch" .

Ta nhìn tên tân nương, thảm đạm cười một tiếng.

Chàng thiếu niên đã từng không phải ta thì không thành thân, cuối cùng cũng cưới người khác rồi.

24.

(xin phép khúc này dịch theo ngôi " tôi", văn phong hiện đại vì đã về thực tại rồi)

Hôn lễ được cử hành trang nghiêm trong giáo đường .

A Nhiễm khuyên tôi thật lâu, tôi vẫn là len lén tới.

Cô ấy sợ tôi đại náo hôn lễ , nhưng kỳ thật tôi chỉ là ngồi tại hàng ghế cuối cùng khuất bên trong.

Nữ nhân mặc áo cưới trắng noãn, là kiểu dáng tôi thích nhất, đi từng bước một đến chỗ người đàn ông tôi yêu nhất..

Chàng trai đuôi lông mày mang theo ý cười, tuấn mỹ như là một bức bức tranh tuyệt đẹp.

Tay của cô gái khoác lên trên tay của hắn.

Hai người nhìn nhau cười.

Cùng nhau mặt hướng cha xứ.

Lắng nghe cầu nguyện.

Thánh thiện và xinh đẹp.

"Ngươi có nguyện ý cưới Doãn Thanh Hoan không?" Cha xứ nâng hôn thư cao giọng hỏi.

Chàng trai không hề do dự: "Con nguyện ý."

25.

Nhìn gương mặt vừa xa lạ vừa quen thuộc.

Mắt của tôi chua xót, rơi lệ không ngừng.

Tôi nhớ tới có lần chúng tôi ôm nhau trên ghế , tôi vuốt mũi Tống Thanh Thạch hỏi hắn, nếu là cưới tôi lúc, có khóc hay không.

Hắn làm lại mà đem tôi nhốt trong n.g.ự.c nói: "Không nhất định, nhưng anh khẳng định kích động đến cướp lời khi nói chữ nguyện ý."

Hắn nói, "Cưới Vãn Vãn là phúc cả đời này của anh."

Hắn nói, "Vãn Vãn, em nhanh lên hai mươi tuổi đi."

"Anh không thể chờ đợi, muốn lấy sổ hộ khẩu, biến em thành cô dâu xinh đẹp nhất của Tống Thanh Thạch"

......

"Chị ơi, sao chị lại khóc?" Tiếng nói mềm mại vang lên, tôi hốt hoảng dùng tay lau nước mắt.

"Vẫn còn này." Cậu bé nháy đôi mắt đen như quả nho, cẩn thận từng li từng tí giúp tôi lau sạch lấy khóe mắt.

Nó ngồi ở bên cạnh tôi, thân thể xụi lơ tựa lưng vào ghế .

Bộ dáng cụ non nhìn qua tôi: "Chị xinh đẹp ơi em đoán chú rể, là người trong lòng của chị đúng không!"

Tháng sáu, không gió, vậy mà không duyên cớ thổi rơi xuống vài trang giấy.

Tôi nhìn qua trên đài tuyên thệ nam nữ, đáy mắt hiện lên nụ cười buồn bã

.

Người trong lòng?

Có đúng không?

Thuở thiếu thời, tôi từng vô số lần ảo tưởng cảnh Tống Thanh Thạch cưới tôi.

Hôm nay mặc chiếc váy hắn yêu thích

Trang điểm để dự đám cưới của hắn với người khác.

Tôi đã chứng kiến ​​họ kết hôn với sự chúc phúc của Chúa.

Đọc lại những lời thề chúng tôi đã tập luyện.

"Không thể tương cứu trong lúc hoạn nạn, làm gì lại còn dây dưa, không bằng cá quay về nước, quên đi chuyện trên bờ, buông tay có lẽ là tốt nhất, dù sao chúng ta đều có con đường riêng của mình muốn đi." Lời nói của nữ nhân thoáng qua tai.

Mọi chuyện giữa tôi và Tống Thanh Thạch giống như một giấc mơ sắp tan vỡ.

Sau khi tỉnh dậy từ giấc mơ, mỗi người đều có con đường riêng để đi..

"Không phải." Tôi trầm thấp mở miệng.

Giờ khắc này ta tựa hồ hiểu được Thịnh Trí Sơ, lý giải nàng liều mạng cùng chấp niệm, lý giải nàng buông tay cùng thoải mái.

Tôi lau nước mắt

Bình thản nhưng lại ung dung nhìn qua trên đài một đôi người .

Ấm áp cười .

Tôi nghĩ tôi rốt cục cũng thông suốt rồi.

"Hắn không phải chị người yêu." Tôi hướng về phía cậu bé hài nhàn nhạt cười một tiếng lập lại.

"Hắn đã từng là một bằng hữu tốt"

Nơi xa, một nữ nhân áo đỏ đi tới.

Cô gái nở nụ cười tươi tắn, đôi mắt đẹp nhìn tôi đầy mong đợi.

Nàng nhìn qua tôi,ngôn ngữ cung kính: "Tộc trưởng đại nhân, chúng ta nên trở về nhà thôi" ——"

( Phiên ngoại )

Giáo đường ,lễ đài, cha xứ để cặp vợ chồng trao nhẫn cho nhau

Chàng trai tiếp nhận chiếc nhẫn, trên tay buông lỏng, chiếc nhẫn bỗng lăn xuống bậc thang .

Hắn đưa tay đi nhặt, đôi mắt vô tình chạm vào bóng lưng đang rời đi.

Chỉ một thoáng, đầu đau vô cùng, trong cơn hoảng hốt, có vô số cái bóng chồng chất vào nhau, hắn thì thầm.

"Vãn —— Vãn."

 

( Vãn Vãn vừa là tên nu9 vừa có nghĩa là đã muộn. Có lẽ lúc này na9 cũng đã nhớ ra nhưng đã hẹn thề với người khác nên cũng biết là đã muộn rồi) 

Hoàn toàn văn

Đọc gì tiếp theo?

Gợi ý cá nhân hóa dành riêng cho bạn.

Hiện đại · Đang thịnh hành

Mười Năm Phụng Dưỡng – Một Bao Lì Xì

Nhà cũ được giải tỏa, tiền đền bù lên tới mười triệu. Hai đứa em trai, mỗi đứa nhận năm triệu. Còn tôi – đứa con gái ở vậy phụng dưỡng cha mẹ suốt mười năm trời – cuối cùng chỉ được phát cho một cái bao lì xì 88 tệ. “Con gái gả đi […]
0.0 8 Chương
Hiện đại · Đang thịnh hành

Mẹ Tôi Là Cao Thủ Tiết Kiệm

Mẹ tôi là cao thủ trong giới tiết kiệm, rất thích hy sinh bản thân để thành toàn cho người khác. Kỳ nghỉ Quốc Khánh, cả nhà đi du lịch Vân Nam, lúc đặt vé máy bay, bà nói máy bay xa xỉ quá, khăng khăng tự mình ngồi tàu hỏa xanh hơn ba mươi […]
0.0 9 Chương
Cổ Đại · Đang thịnh hành

Tạ Cảnh, Ngươi Không Xứng

Ta và biểu ca đính ước đã mười năm, vậy mà hắn lại vô cùng chán ghét ta. Hắn chê ta thân thể yếu nhược, ít lời, lại ngây ngô buồn tẻ. Thậm chí còn cố ý dụ ta vào phòng của nam nhân lạ, chỉ để nhìn ta hoảng loạn mà mua vui. Tết […]
0.0 15 Chương
Hiện đại · Đang thịnh hành

Ly Hôn Xong Tôi Và Con Tái Sinh

Chồng tôi cho rằng tôi ham tiền hám của, lo tôi sẽ nuôi con trai thành người chỉ biết tiền, nên kiểm soát chặt chẽ từng đồng trong nhà. Đến khi tôi và con trai qua đời, anh ta vẫn không quên chia nhỏ từng nắm tiền âm phủ: “Tiền giấy tôi sẽ đốt cho […]
0.0 9 Chương
Hiện đại · Đang thịnh hành

Vì Thanh Mai, Chồng Lừa Tôi Ký Ly Hôn

Lần thứ 9 trong năm bị mẹ chồng làm nhục đến mức nằm liệt giường, khi bà ta xé nát tờ giấy đăng ký kết hôn, Vu Uyển Nhiên bỗng cảm thấy mệt mỏi. Cô cúi đầu nhìn tờ giấy đăng ký bị xé làm đôi trong tay, bìa đỏ thẫm còn dính nước canh […]
0.0 20 Chương
Cổ Đại · Đang thịnh hành

Kế Mẫu Danh Chính Ngôn Thuận

Ở kinh thành, ai ai cũng biết thế tử nhà Hầu phủ – Tiêu Hoa Tư và biểu muội Lưu Uyển Nhi vốn là đôi tình lữ tâm đầu ý hợp. Nhưng trớ trêu thay, Hầu phủ khó khăn về con nối dõi, mà thân thể Lưu Uyển Nhi lại yếu ớt mỏng manh. Vì […]
0.0 8 Chương

Dựa trên hoạt động đọc của bạn và xu hướng cộng đồng

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Truyện liên quan

Đăng nhập





Đang tải...