Cả Nhà Nghe Tiếng [...] – Chương 4

Bố tôi vốn vẫn muốn giải thích thêm với mẹ tôi, mục đích đương nhiên là khiến cho mẹ tôi nhanh chóng đón nhận và thích Lâm Kiều Kiều hơn.

Nhưng lần này, mẹ tôi kéo lấy tay tôi, bước qua trước mặt bố tôi mà không ngoảnh lại .

Bố tôi theo bóng dáng của mẹ tôi với vẻ mặt khó hiểu.

Bình thường ông ta chỉ cần dỗ dành mẹ tôi, bà ấy sẽ vui vẻ mỉm .

Sao bây giờ lại đột nhiên phớt lờ ông ta?

Tôi ngoảnh lại dáng vẻ của ông ta, không khỏi nở một nụ lạnh lùng.

Ông ta vẫn không biết, những ngày tháng tốt đẹp của ông ta sắp kết thúc rồi nhỉ?

Mẹ dẫn tôi về phòng.

Bà ấy tôi một cách nghiêm túc: “Noãn Noãn, con cho mẹ biết, có phải con đã biết chuyện gì rồi không? Những chuyện liên quan đến bố con?”

Tôi bày ra vẻ mặt vô tội, vội lắc đầu: “Con không biết ạ.”

Trong lòng lại : [Con không thể , ra mẹ sẽ thất vọng.]

[Đời trước, tôi phát hiện bố qua lại với một người phụ nữ khác, sau khi cho mẹ biết, bà ấy rằng tuổi tôi còn nhỏ đã biết đặt điều sự.]

[Bà ấy còn tôi không có lòng đồng cảm, chỉ là bố cưng chiều Kiều Kiều hơn một chút, tôi chỉ sợ thiên hạ chưa đủ loạn.]

[Tôi rất sợ mẹ không còn thương tôi nữa...]

Tôi thấy đôi mắt mẹ trong chốc lát đẫm lệ, khuôn mặt đầy vẻ đau lòng và áy náy.

Bà ấy : “Noãn Noãn à, con là con của mẹ, cả đời này mẹ con nhất.”

“Con cũng mẹ nhất.” Tôi , lao vào trong lòng mẹ.

Mẹ tôi không ép tôi gì nữa.

Chỉ là sau đó, tôi rõ ràng cảm nhận , mẹ dần xa cách với bố và Lâm Kiều Kiều.

Mỗi lần Lâm Kiều Kiều chủ bày tỏ sự mến với mẹ tôi, bà ấy đều ngoảnh mặt ngơ.

Khi bố tôi tỏ vẻ nịnh bợ mẹ tôi, bà ấy cũng đều lạnh nhạt phớt lờ.

Thậm chí bình thường bà ấy không hay đến công ty, dạo gần đây trở nên tích cực hơn.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...