Chương 6:
Nhưng mọi chuyện không hề yên bình, Tứ Hỉ ngày nào cũng đến tìm Hoàn Tử ban đầu là hòa, sau đó khi Hoàn Tử từ chối, Tứ Hỉ đã sỉ nhục cậu ta như điên, rằng cậu ta là kẻ xấu xa và ích kỷ.
Điều này giống như khi tôi bị cậu ta buộc tội, tôi không hiểu tại sao Tứ Hỉ lại không nhảy ra khỏi hố vào lúc này, sau đó tôi bắt đầu hiểu ra.
Tứ Hỉ mỗi ngày đều chạy ra ngoài tìm Hoàn Tử đương nhiên không có thời gian chăm sóc Cố Hợp Yến, mặc dù chuyện này mang tiếng xấu và quan hệ của với Hoàn Tử ngày càng xấu đi, đó vẫn là một cách để tránh xa Cố Hợp Yến. Nói đến ích kỷ, Tứ Hỉ cũng không khác gì đám người họ Cố kia.
“Giai Hàng, em thật sự chịu không nổi nữa, Tứ Hỉ cứ đi tìm Hoàn Tử cãi nhau, không ai chăm sóc em, em chỉ có thể ăn đồ ăn canteen, ngửi thôi là muốn ói. Còn nữa, bụng em bị rạn rất nhiều, nếu không mua mỹ phẩm để thoa sau này sẽ không hết .”
Không phải chứ, cũng gặp. Tôi lập tức muốn quay người bỏ đi, dù chỉ đi dạo vào ban đêm tôi vẫn gặp phải hai người này.
“Nếu không chúng ta ra ngoài nhà, đem kí túc xá cho , cầm tiền ra ngoài nhà, cũng có thể chăm sóc em, biết không mỗi ngày con đều đá em, nó ba nó không nó.”
Lý Giai Hàng đang bụng của Yến Tử, mặt đầy hạnh phúc, tự nhiên đen mặt lại. Ra ngoài không hề rẻ, hiện tại Cố Hợp Yến đang mang thai, tất cả chi phí sẽ đổ lên đầu hắn. Trước đây hắn cố ý khuyên Yến Tử ăn ngon mặc đẹp, là do có kẻ ngốc chịu thay, bây giờ hắn phải tự mình chi trả tất cả, sao hắn chịu nổi!
"Em , không phải cùng phòng của em là Ny Ny sống ở ngoài sao?"
Tôi không nên lời lấy điện thoại di ra bắt đầu ghi âm, tôi thật sự không sợ trộm cắp, tôi chỉ sợ kẻ trộm nhớ mình, hai người này tưởng bắt ba con cừu? Tôi đã ra ngoài sống mà vẫn cố gắng kéo tôi vào cuộc.
“Cô ấy không phải ở bên ngoài sao? Anh nghe phòng ấy tương đối rộng, chúng ta ở chung với ấy thì sao?" Lý Giai Hàng càng nghĩ càng cảm thấy ý kiến mình hay, hắn có thể ra rằng Cố Hợp Yến không vui nên ôm cậu ta bắt đầu dỗ dành.
"Anh biết em cảm thấy câu ấy quá mạnh mẽ, không sao đâu, bảo vệ em thì còn sợ gì nữa? Anh muốn tiết kiệm nhiều tiền hơn, khiến em sống dễ chịu hơn, không muốn em của chịu thiệt thòi."
Cố Hợp Yến bĩu môi, nghe xong lời dịu dàng càng trở nên nghẹn ngào: “Vậy không phép cậu ấy, cũng không phép đối xử tốt với cậu ấy, chúng ta cũng phải đóng tiền nhà trễ một tí. Tốt nhất là nợ luôn, em không thích cậu ấy."
"Được rồi rồi, mọi việc đều nghe lời em hết."
Hai người bàn tính chuyện tương lại rất lâu, chân tôi tê rần, Lý Giai Hàng mới buông eo Cố Hợp Yến ra..
“Ny Ny rất là ích kỷ, nếu cậu ta không chịu thì phải sao? Tụi mình cũng không biết cậu ta ở chỗ nào.”
“Không thành vấn đề, lén đi theo ấy về sẽ biết. Sau đó tụi mình sẽ chuyển hết đồ đạc đến trước cửa, sau đó ta sao có thể nhẫn tâm đuổi một thai phụ đi. Khi thời cơ đến tụi mình nhân cơ hội dọn đồ vào nhà, lúc đó đi hay ở là do tụi mình quyết định. Anh không tin ta lại có tiền nhà khác, nếu ta , thì mình lại dọn theo tiếp.”
Mẹ kiếp, thật không thể chấp nhận , bọn họ không mặt dày, không biết xấu hổ! Có tiền là lỗi của tôi sao? Có tiền thì đáng bị hai tên khốn này nhắm tới sao? Thật là xui xẻo suốt tám đời!
“Tôi dám đuổi, tôi dám đuổi đó!” Tôi vừa vừa cách xa vài bước, đứng ở chỗ mà Cố Hợp Yến không chạm : “Chỉ cần các người dám xuất hiện ở xung quanh nhà của tôi, tôi sẽ đem lời các người phát trên diễn đàn trường, tôi dùng tiền đẩy lên hot search. Yên tâm! tôi đảm bảo các học sẽ nhớ rõ mặt hai người!”
Âm mưu đằng sau bị người đó nghe , sự xấu hổ của Cố Hợp Yến hiện rõ trên mặt, cho dù đã trở mặt với nhau, cậu ta cũng xấu hổ đến mức không gì.
Lý Giai Hàng này mới đáng , lúc này ta vẫn có thể với tôi, thật là một người đàn ông đáng sợ.
“Bạn học Ny Ny, kính già trẻ là đức tính cần có. Trên xe bus còn có ghế cho người già, phụ nữ mang thai và người tàn tật đúng không?” Lý Giai Hàng nhẹ giọng an ủi Cố Hợp Yến: “Nếu có tiền để vạch trần bọn tôi, sao không đưa tiền cho chúng tôi, tôi đảm bảo không phiền nữa!”
Bạn thấy sao?