Cả Dòng Họ Muốn [...] – Chương 1

Cười muốn xỉu, ngủ một giấc dậy có người đồn tôi lương năm cả triệu!

 

Kết quả là tôi chưa kịp sốc, họ hàng tôi đã sốc trước!

 

"Chuyển ngay 200.000 tệ cho thím Hai sửa nhà, sang tên căn hộ cho em họ, con cứ ở công ty đi, dù gì cũng kiếm lại ."

 

"Anh họ muốn cưới minh tinh, thôi không cần mua nhà đâu, chỉ cần mua con Porsche sính lễ là ."

 

"Con thì giữ lại 50.000 tệ là đủ tiêu rồi, lớn đầu rồi mà tiêu xài hoang phí thế này thì đến đàn ông từng ly hôn cũng không thèm lấy."

 

Nhìn cảnh này tôi cũng :

 

"Mấy người có bị hoang tưởng không đấy? Hay là tiện thể tôi lát gạch cho luôn mộ tổ nhà mấy người nhé?"

 

"Một lũ nhà quê, ăn no rửng mỡ nên mới toàn lời thúi hoắc như thế à?"

 

—-----------------------

 

Sáng tám giờ, tôi vừa tắt chế độ ngủ trên điện thoại thì bị hàng loạt cuộc gọi và tin nhắn giật mình.

 

Đầu vẫn đau vì say rượu hôm qua, tôi vội vàng rửa mặt, lên tàu điện ngầm rồi cắm tai nghe vào để xem tin nhắn.

 

Lượt like và bình luận trên WeChat Moments đã hơn 99+.

 

Lúc này tôi mới nhớ ra, hôm qua trong buổi team-building, tôi thua trò chơi Truth or Dare, nên tổ trưởng đã Photoshop một tấm hình bảng lương trăm triệu rồi bắt tôi đăng lên WeChat trong hai tiếng.

 

Lúc đó tôi cũng nghĩ nửa đêm đăng hai tiếng chắc không ai thấy đâu.

 

Ai ngờ về đến nhà ngủ quên luôn, quên cả xóa!

 

Trước đây đăng WeChat chỉ có ba lượt like là cùng.

 

Giờ số 56 lượt like, đầu óc tôi hơi choáng.

 

Dưới phần bình luận đã nổ tung:

 

"Ôi trời, thu nhập cả triệu cơ á? Bà chị đại gia, cho em xin chút lộc với!"

 

"Trời đất ơi, giàu rồi thì chia cho tôi một nửa chứ bè mà!"

Mấy cái này còn nhẹ nhàng.

 

Nhưng tiếp theo mới đúng là một bầy quái:

 

"Mua cho tôi một cái Rolex chắc không quá đáng nhỉ?"

 

"Chuyển cho tôi 2.000 tệ, nếu không tôi không tin!"

 

Còn có đám học cũ đột nhiên lôi chuyện cũ ra :

 

"Tôi không lưu số này, đây là ai trong lớp 9-3 ?"

 

"Anh ơi, cậu không biết à? Là Hạ Tình đó! Cô bị thầy dạy Toán tát 20 cái ấy!"

 

"À à, nhớ rồi! Ghê thật! Hạ Tình, vào nghĩa bè, cho tôi mượn 200.000 tệ tiêu chơi đi?"

 

Tôi tỉnh hẳn rượu.

 

Hồi đó chỉ vì gặp ngay lúc thầy Toán bị rối loạn lưỡng cực phát tác, tôi bị tát đến răng lung lay, khóe miệng bật máu.

 

Vậy mà giờ tụi nó coi như trò rồi xin tôi tiền???

 

Tiền cái đầu tụi bay!

 

Tôi chặn thẳng tay.

 

Nhưng trước khi chặn, tôi vẫn kịp chụp màn hình lại.

 

Tin nhắn riêng cũng đầy: có kẻ xu nịnh, kẻ nghi ngờ, kẻ ghen ăn tức ở, kẻ xin tiền.

 

Tàu điện ngầm đến trạm, tôi nhanh chóng check-in vào công ty.

 

—--------------

 

Mối quan hệ của tôi với đồng nghiệp khá tốt.

 

Mỗi lần team-building uống rượu, sáng hôm sau chị đồng nghiệp bàn bên luôn chuẩn bị một chai nước cam cho tôi.

 

Các chị tò mò hỏi:

 

"Hôm qua cái Moments chưa xóa à? Phản ứng sao rồi?"

 

Tôi khổ:

 

"Đừng nhắc nữa. Đây, điện thoại đây, tự coi đi."

 

Mấy nàng tám chuyện hí hửng mở ra xem, xem một lúc mặt tái mét:

 

"Mẹ ơi, toàn bọn gì không !?"

 

"Thật là có bệnh! Chị đừng để ý… Nhưng mà chị ơi, chị xem họ hàng chị kìa… Giờ sao chị?"

 

Tôi: "Họ hàng tôi???"

 

Lúc này tôi mới nhận ra group chat gia đình đã bùng nổ từ nửa đêm.

 

Mấy người lớn tuổi trong họ cứ thích spam tin nhảm, tin rác nên tôi thường tắt thông báo.

 

Hóa ra nửa đêm có người chụp ảnh bài đăng WeChat của tôi rồi gửi vào group, thế là hàng loạt tin nhắn thoại đổ về.

 

Toàn tiếng địa phương nên tôi không nghe hết , phải mở từng tin một.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...