Khi con trai đơn truyền tám đời của Bùi gia ở Yến Bắc qua đời, vác bụng bầu, cầm theo tín vật của , lả của lớn Bùi phủ. Vốn định xin mấy bữa cơm lẳng lặng chuồn , ai ngờ sinh non. Lần nữa mở mắt thấy hai vị của Bùi gia, tay mỗi bế một đứa bé, đến khép miệng . “Giống! Cái mũi giống, đôi mắt cũng giống!” Ta: “À… Hay là ở thêm một năm nữa?” Năm thứ hai. “Bé ngoan! Hai bảo bối như đúc từ cùng một khuôn với cha nó !” Ta: “Hi hi, thì ở thêm một năm nữa !” Năm thứ ba. Cái gì? Con trai của Bùi gia đột nhiên sống ? Ta vội vội vàng vàng ôm theo hai nhãi con chạy trốn. Đôi mắt lạnh lẽo như ngọc đen chằm chằm ba con chúng . “Nghe đủ cả trai lẫn gái?”
Bạn có thể để lại đánh giá chi tiết bên dưới. Phần này dành cho bình luận của độc giả và không liên quan đến đánh giá 5 sao ở đầu trang.
Chưa có đánh giá nào.
Bình luận
Bạn thấy sao?