1,
Lâm Thanh không bao giờ nghĩ mình sẽ bước chân vào thế giới xa hoa của những buổi tiệc triệu đô.
Cô thay đến sự kiện với hy vọng nhanh chóng hoàn thành công việc, sự xuất hiện của Trần Hạo Nam đã vỡ kế hoạch.
“Cô là ai?”
Ánh mắt sắc lạnh của người đàn ông khiến khựng lại.
“Chỉ là một nhân viên bình thường, không có gì đáng ý.”
“Một nhân viên bình thường có thể xuất hiện ở bữa tiệc này?”
“Không phải chuyện của .”
Cô đáp, cố giữ bình tĩnh.
“Nhưng lại rất thú vị.”
Anh nhếch mép, một nụ nửa như chế giễu, nửa như tò mò.
Sau bữa tiệc, Lâm Thanh không ngờ mình bị ta giữ lại, buộc phải thỏa thuận một giao kèo mà không dám từ chối.
Trần Hạo Nam biết rõ bí mật về những khoản nợ khổng lồ của gia đình và người cha đang lẩn trốn.
“Trở thành người của tôi, tôi sẽ lo liệu tất cả.”
Anh , giọng trầm như một lời phán quyết.
Lâm Thanh cắn chặt môi, không biết nên trả lời thế nào.
Sự lựa chọn này có thể cứu gia đình , cái giá phải trả có lẽ là chính bản thân mình.
2,
Lâm Thanh bắt đầu những ngày sống dưới danh nghĩa “người phụ nữ của Trần Hạo Nam.”
Anh đưa về căn penthouse sang trọng, nơi cảm nhận rõ ràng sự độc và xa cách từ người đàn ông này.
“Quy tắc đầu tiên: Không phép tôi.”
Trần Hạo Nam lạnh lùng tuyên bố.
“Quy tắc thứ hai?”
Lâm Thanh hỏi, cố giấu sự run rẩy.
“Không phép rời đi khi chưa tôi cho phép.”
“Quy tắc thứ ba?”
“Không có. Hãy nhớ kĩ những quy tắc trong bản hợp đồng, vi phạm thì đừng trách tôi sẽ gì .”
Mỗi ngày trôi qua, Lâm Thanh vừa phải đối mặt với sự lạnh lùng của , vừa cố tìm cách bảo vệ trái tim mình khỏi những rung bất ngờ.
Nhưng khi những lời thì thầm trong đêm, những cái chạm đầy ẩn ý bắt đầu xuất hiện, không thể kiểm soát cảm đang lớn dần.
3,
Lâm Thanh cố gắng giữ khoảng cách, sự lạnh lùng xen lẫn quyến rũ của Trần Hạo Nam không ngừng thử thách .
Trong một lần đi công tác cùng , sự cố mất điện bất ngờ khiến cả hai kẹt lại trong thang máy.
Khoảng cách gần gũi, hơi thở dồn dập của , và ánh mắt cháy bỏng khiến không biết phải sao.
“Cô sợ tôi?”
Anh nhướng mày, giọng trầm thấp đầy mê hoặc.
“Tôi không có ý đó.”
Cô thì thầm, không dám thẳng vào .
Anh bước lại gần, ánh mắt sâu thẳm như đang thấu hiểu từng nỗi sợ trong .
“Vậy thì, nên sợ hơn nữa.”
Anh khẽ , giọng như một lời cảnh báo.
Lâm Thanh cảm thấy tim mình đập nhanh hơn, không thể rời mắt khỏi .
"Vì sao?"
Cô khẽ hỏi, giọng vẫn run rẩy.
“Sau này sẽ biết thôi.”
Anh đáp, từng lời như một ngọn lửa cháy âm ỉ trong không gian.
Cô nuốt nước bọt, lòng chợt dâng lên một nỗi bất an mà không thể hiểu nổi.
"Vậy thì, muốn gì từ tôi?"
“Chỉ cần ở bên tôi, mọi thứ đều nằm trong tay tôi.”
Anh nhẹ nhàng , mỗi từ lại như một sợi dây siết chặt trái tim .
Nhưng rồi, ánh mắt kéo vào một cơn bão cảm mà không thể trốn thoát.
Bạn thấy sao?