"Giang tổng, nhanh lên một chút."
!!!
Giọng nói dịu dàng mà hờn dỗi, là Tống Thanh Nguyệt.
“Ừm." Một giọng nam trầm thấp khác vang lên, là Giang Tự.
"Nhanh một chút." giọng của Tống Thanh Nguyệt mang theo chút gấp gáp không thể nhịn .
"Được, rất sẵn lòng."
Tôi bịt miệng lại, không thể ngừng run rẩy.
Đúng là , giọng của Giang Tự, cho dù là cháy thành tro tôi cũng nghe ra .
Họ thực sự đã đâm sau lưng tôi trong văn phòng…
Thật không thể tin được, người đàn ông hôm qua vẫn còn ôm tôi, gọi tôi là cục cưng.
Hôm nay ̣i với người phụ nữ khác rất sẵn lòng.
Ha ha.
Bạn thấy sao?