Bỗng Nhiên Bị Sếp [...] – Chương 14

14.

Rất nhanh đã đến cuối tuần, Giang Tự đã sớm ở dưới lầu chờ tôi.

Tôi trang điểm nhẹ, rồi lên xe của ấy.

Còn chưa đi vào cửa.

Mẹ của Giang Tự đã đi ra đón.

Dì Ngô đối xử với tôi rất nhiệt và tốt bụng, dường như dì rất thân thuộc với tôi, mới gặp tôi một lần mà cứ như đã quen biết tôi rất nhiều năm.

Nhìn thấy sự nghi hoặc của tôi, Giang Tự ghé vào tai tôi nhỏ giọng : "Mẹ tôi đọc thuộc làu làu nhật ký của tôi, chuyện của em bà ấy đều biết hết.”

"Này này này xấu hổ quá đi mất!"

“Bởi vì khi đó, tôi cho rằng tôi sẽ không thể ra khỏi phòng phẫu thuật. Nên đã dặn dò mẹ tôi, nếu tôi không xuống bàn phẫu thuật thì hãy mang cuốn nhật ký đến đưa cho em.”

Nói tới đây nở nụ : “Thật may, vì tôi còn có thể tự tay đưa nó cho em.”

"Không phải tự tay đưa, rõ ràng là mẹ ném vào."

"Khụ khụ, chẳng phải do tôi bị sốt sao. Cuốn nhật ký vẫn luôn ở trong xe của tôi." Anh chớp mắt, đôi mắt đầy ranh mãnh, "Tôi đã nghĩ tối hôm đó cướp hôn xong sẽ đem nhật ký cho em xem. Nhưng thật tốt quá, lần đó không cần phải cướp hôn."

Đêm đó, mẹ Giang Tự đã với tôi rất nhiều điều.

Về tôi, về Giang Tự, về căn bệnh của ấy, về trái tim của ấy, về sự hối tiếc và hy vọng của ấy.

Mẹ của Giang Tự đã xin lỗi tôi rất nhiều lần.

Bà hiểu tuổi thanh xuân của con quý giá cỡ nào. Cho nên nếu bây giờ tôi không thích Giang Tự thì cũng không sao, bọn họ sẽ không bắt ép tôi một cách vô đạo đức. Nhưng nếu tôi còn thích, bà hy vọng tôi có thể cho Giang Tự một cơ hội. Không thích cũng không sao, tôi dù sao cũng có cuộc sống của riêng mình.”

Tôi cúi đầu.

“Dì à, con cần suy nghĩ thật kỹ.”

Dì Ngô sờ tay tôi: "Được rồi, hãy nghe theo trái tim mình con nhé."

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...