Bỗng Nhiên Bị Sếp [...] – Chương 11

11.

Vào ngày đầu tiên đi lại sau khi khỏi bệnh, tôi đã nghe năm tin đồn về tôi ở công ty, chính xác là tin đồn về "chúng tôi".

Buổi sáng, tôi còn chưa ngồi nóng ghế đã bị đồng nghiệp Hứa Lỵ kéo qua một bên.

​"Lâm Vãn Vãn, cuối cùng cũng đi . Tôi muốn kể cho nghe một số tin đồn hót hòn họt, có muốn nghe không?"

Tôi gật đầu như gà mổ thóc.

"Giang tổng mới tới kia, có biết không? Chính là cái người rất cao, rất đẹp trai ấy. Cô đổ bệnh không có ở đây cả tuần nay, ấy cũng không có ở đây. Nghe là trở về để đi cướp hôn, trời ạ! Thật không ngờ Giang tổng bình thường chuyện không quá mười chữ lại dũng cảm như ! Vì mà cướp hôn! Trời ạ! Thật là lãng mạn quá đi~ Không biết là nào có thể khiến cho ta ra chuyện như ."

Tôi gật đầu phụ họa.

“Đúng , không biết là nào."

"Giang tổng đẹp trai như , đó phải xinh đẹp bao nhiêu mới xứng với ta nhỉ."

Vừa nghe những lời này tôi vội vàng đỡ.

“Đúng , chắc phải đẹp lắm ý.”

Một giờ sau, trong nhà vệ sinh tôi lại nghe thấy một phiên bản khác.

“Giang tổng của chúng ta thật sự rất đáng thương. Nghe đính hôn với ta gả cho người khác. Tuần trước, không phải ta không tới công ty sao? Trở về để cướp hôn đó. Cũng không biết cướp thành công không nữa. Thật là thảm quá! Không ngờ người ưu tú như cũng sẽ gặp phải loại chuyện thế này. Thật là sốt ruột quá đi mất.”

"Đúng, đúng, tôi cũng từng nghe qua. Phụ nữ đúng là một lũ cặn bã, đứng núi này trông núi nọ. Đây có khác gì là một chân đạp hai thuyền đâu?"

Buổi trưa lúc đi ăn cơm tôi nghe phiên bản thứ ba.

"Giang tổng và mối đầu của mình ở nước ngoài đã xa suốt năm năm. Vốn đã rằng năm nay từ nước ngoài trở về sẽ kết hôn. Kết quả xoay người muốn gả cho người khác. Giang Tự mất hết lý trí, tức giận chạy tới hiện trường hôn lễ để cướp hôn."

Mấy người đồng nghiệp của tôi bàn tán như thể họ đã chứng kiến mọi chuyện á.

Người , người kể rất rõ ràng.

Nếu tôi và Giang Tự không cùng nằm bệnh viện ba ngày thì chắc tôi đã tin cmn luôn rồi.

Thật vất vả mới chịu đến lúc tan . Tôi đang thu dọn đồ đạc để chuẩn bị về nhà.

Nhưng lại bị một giọng ngăn lại.

"Lâm Vãn Vãn, xuống dưới lầu chờ tôi."

Tôi như nổ tung ngay tại chỗ.

Nổ banh xá c tôi.

Và cả những đồng nghiệp của tôi.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...