Vì theo đuổi Giang Bạch, tôi – một cô tiểu thư có tiền tiêu vặt hàng tháng lên đến vài chục ngàn, đã giả nghèo suốt ba năm trời. Chỉ để được ăn ké, uống ké của anh ấy. Nhưng bây giờ, ánh trăng sáng của anh ấy đột nhiên trở về, còn chế giễu tôi là một kẻ nghèo kiết xác. Được thôi! Được thôi! So tiền đúng không? Tôi không giả vờ nữa!
Bạn có thể để lại đánh giá chi tiết bên dưới. Phần này dành cho bình luận của độc giả và không liên quan đến đánh giá 5 sao ở đầu trang.
Chưa có đánh giá nào.
Bình luận
Bạn thấy sao?