Bố Tôi Là Chủ [...] – Chương 1

1

 

Một tối, khi trai tôi đang tắm, điện thoại của ta đột nhiên reo lên.

 

Trong phòng tắm, tiếng nước chảy ầm ầm, ta không nghe thấy. Tôi đi đến thấy một tin nhắn trên màn hình điện thoại.

 

Tôi cầm điện thoại lên.

 

Là tin nhắn từ trang web của LV.

 

"Ông Giang Vỹ, sản phẩm mà ông đã mua đã giao đến địa chỉ chỉ định vào sáng ngày 7 tháng 6, 2022. Chúc ông mua sắm vui vẻ."

 

Tôi .

 

Ngày mai là sinh nhật của tôi, những ngày qua thấy Giang Vỹ không có tĩnh gì, tôi còn tưởng ta quên rồi.

 

Dù tôi không thích LV lắm đây là tâm ý của ta, nên tôi mở điện thoại lên xem đơn hàng của ấy.

 

Quả nhiên, ta mua một cái túi nhỏ màu xanh, giá khoảng hai vạn.

 

Rất tươi mát, phù hợp với mùa hè.

 

Màu này tôi khá thích, xem ra ta đã lựa chọn rất kỹ.

 

Tôi liếc về phía phòng tắm, rồi đánh dấu tin nhắn là chưa đọc.

 

Giang Vỹ chắc định dành cho tôi một bất ngờ, tôi sẽ giả vờ không biết.

 

Qua nửa năm này, tôi cũng định sẽ dành cho ta một bất ngờ.

 

Thực ra, công ty mà chúng tôi đang thực tập, Thịnh Dương, chính là công ty của nhà tôi, bố tôi là Chủ tịch Thịnh Khai Cường.

 

Khi tốt nghiệp, để tôi nhanh chóng tiếp nhận công việc gia đình, bố tôi quyết định đưa tôi xuống nhân viên cấp thấp, bắt đầu từ những công việc cơ bản.

 

"Không với ai là bố là bố của con! Con phải tự mình việc cho tốt!"

 

Tôi cũng không để tâm lắm, dù sao thì tôi cũng sẽ kế thừa gia sản nhà mình, hiểu rõ về văn hóa công ty cũng tốt.

 

Tuy nhiên, tôi vẫn xin thêm một suất cho Giang Vỹ, để ta vào trong công ty.

 

Dù với bằng cấp chỉ có từ trường đại học bình thường của ta, không thể nào vào Thịnh Dương qua việc nộp hồ sơ .

 

Sau đó, Giang Vỹ cứ suốt ngày cảm ơn tôi, thời gian này ta luôn đối xử rất tốt với tôi.

 

Tôi cũng cảm thấy ta là người biết ơn, định sau này sẽ rõ với ta, xem liệu có thể giúp ta lên giám đốc trong công ty không.

 

Không để phù sa chảy ra ruộng ngoài thôi mà.

 

...

 

Tôi đợi Giang Vỹ chuẩn bị bất ngờ cho tôi.

 

Nhưng đến ngày hôm sau, tôi vẫn không nhận bất kỳ thông tin gì về cái túi.

 

Giang Vỹ thậm chí còn không một câu "Chúc mừng sinh nhật" với tôi,

 

Anh ta vẫn giống như mọi khi, ngồi xe tôi đi , khi xuống xe còn bảo tôi đậu xe xa một chút, đừng vào cùng ta.

 

"Nguyễn Nguyễn, không có ý gì đâu." Giang Vỹ mặt mày thành khẩn.

 

"Chỉ là sợ bọn họ không đồng ý với chuyện đương trong công ty thôi."

 

Thực ra không phải , Thịnh Dương có thái độ không ủng hộ cũng không phản đối chuyện đương trong công ty.

 

Tôi cũng có thể hiểu sự nghiêm túc của Giang Vỹ với công việc, nên đậu xe ở bãi đỗ xe dưới hầm rồi lên lầu.

 

Vừa vào văn phòng, tôi đã thấy cái túi trên vai của Thẩm Điềm Nhã.

 

Màu xanh, dòng Summerstardust, một cái túi nhỏ, giống hệt trên website.

 

Đúng là cái túi mà Giang Vỹ đã đặt mua hôm qua.

 

Mấy đồng nghiệp xung quanh đang trêu ta:

 

"Đổi túi mới rồi à? Thật hạnh phúc nhỉ!"

 

"Cái túi này tôi đã xem qua rồi, hơn hai vạn, đúng là đẹp, ai tặng ?"

 

Một đồng nghiệp còn nháy mắt với Thẩm Điềm Nhã, ta vén tóc nhẹ ra sau tai, trong mắt lóe lên một tia .

 

"Bạn trai tặng đó, đây là kỷ niệm chúng tôi chính thức nhau."

 

"Ngày hôm qua mới gửi đến."

 

Tôi đứng lặng người cái túi trên tay ta, cùng một dòng sản phẩm, cùng một mẫu mã, cùng một thời điểm.

 

Nếu đây là sự trùng hợp thì đúng là trùng hợp quá đi mất.

 

Tim tôi bỗng nhiên thắt lại.

 

Các đồng nghiệp đồng loạt : "Đã rồi sao, chúc mừng nhé, trai của thật tốt với !"

 

"Điềm Nhã của chúng ta xinh đẹp đẹp, gia đình giàu có, là mẫu người con nhà giàu, trai thật là có phúc, khi nào dẫn chúng tôi gặp mặt nhé!"

 

Thẩm Điềm Nhã liếc tôi một cái, nhẹ: "Sớm thôi, đợi ấy mời mọi người ăn cơm."

 

...

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...