Bố Mẹ Tôi Tiêu [...] – Chương 5

5

 

Hả?

 

Cứ nghĩ tôi là kẻ ngốc sao?

 

Trước đây có lẽ tôi thật sự sẽ bị lừa mà quay về, kiếp này, dù có thế nào tôi cũng không muốn dính dáng đến gia đình này nữa.

 

Xui xẻo!

 

Anh trai vốn định cho ba mẹ ở nhà tôi.

 

Dù sao kiếp trước cũng chính ta xúi giục ba mẹ đến ở rồi từng bước một chiếm lấy tài sản và nhà cửa của tôi.

 

Thấy không liên lạc với tôi, trai nghĩ có lẽ tôi đã nghe phong thanh gì đó mà bỏ đi trước, trong lòng bồn chồn bất an.

 

So với tôi, họ còn không muốn sống chung với ba mẹ hơn.

 

Nhất là mấy ngày này, mỗi khi mẹ và chị dâu chạm mặt nhau là không có ngày nào không cãi nhau, càng thêm bực dọc.

 

Anh chỉ còn cách về công ty, lén dùng kênh nội bộ để tra địa chỉ nhà tôi.

 

Anh trai tôi ở công ty bất sản, lúc tôi mua nhà, họ không đồng và không giúp đỡ chút nào, nên tôi chưa bao giờ chủ với họ là tôi đã mua nhà ở đâu.

 

Anh trai cầm sổ hộ khẩu mẹ đưa, bên trong có thông tin căn cước của tôi.

 

Rất nhanh ta đã tra ra nhà tôi ở đâu.

 

Khi biết tôi ở khu Thiên Tuấn Số 1, sắc mặt lập tức thay đổi, trông đầy kinh ngạc.

 

Dù sao giá nhà ở đó cũng hơn 10 vạn một mét vuông, xung quanh toàn là nhà giàu, không thể ngờ nổi em mình, người trước giờ luôn nhận học bổng, lại có thể mua nhà ở đây.

 

Anh tra đi tra lại nhiều lần, mới xác nhận mình không nhầm.

 

Đúng , tôi giấu gia đình, lên mạng một blogger.

 

Dựa vào việc bán hàng qua livestream, tôi đã có trong tay hàng ngàn vạn.

 

Chỉ là kiếp trước quá tin tưởng người nhà, tiết lộ với ba mẹ về nhà cửa và tài sản của mình.

 

Không ngờ lại dẫn sói vào nhà.

 

Nghĩ lại trải nghiệm bị lừa kiếp trước, tôi chỉ muốn tát mình hai cái.

 

Không liên lạc với tôi, trong nhà lại náo loạn như cái chợ.

 

Anh trai không đợi thêm , dẫn chị dâu, ba mẹ, trực tiếp đến khu nhà tôi.

 

Thậm chí còn thợ khóa, định cạy cửa nhà tôi ra.

 

May mắn là trước đó tôi đã cẩn thận lắp camera giám sát ở cửa.

 

Tôi lập tức gọi điện cho ban quản lý khu dân cư.

 

Vì tôi là khách VIP của họ nên họ liền cử người qua xử lý.

 

Ba mẹ tôi ầm ĩ với nhân viên, rằng tôi là con họ, nhà tôi cũng là nhà của họ, họ cửa chỉ vì lo cho sự an toàn của tôi.

 

"Xin lỗi, chúng tôi chủ nhà ủy thác, có trách nhiệm bảo vệ tài sản của chủ nhà. Nếu mọi người cứ cố ý khóa, chúng tôi chỉ còn cách báo cảnh sát tố cáo tội xâm nhập trái phép."

 

Tôi không ngờ ban quản lý lại việc mạnh mẽ như .

 

Những lời họ thật hợp ý tôi.

 

Bình thường phí quản lý hàng năm tới năm chữ số, cuối cùng cũng không phí phạm.

 

Ba mẹ, trai và chị dâu đứng ở cửa mắng chửi cả buổi, cuối cùng vẫn bị bảo vệ khu dân cư đuổi đi.

 

Sau khi xác nhận họ sẽ không quay lại, ban quản lý nhắn tin WeChat cho tôi, báo cáo hình.

 

"Lần sau họ mà đến nữa, cứ y như ."

 

Tôi dặn dò thêm một câu, rồi gửi cho họ một bao lì xì đỏ thật lớn.

 

Nhận lì xì, ban quản lý vui vẻ đồng ý.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...