Bố Mẹ Tôi Tiêu [...] – Chương 11

11

 

Mẹ tôi họ vẫn chưa biết chuyện video, tôi nhận phản hồi từ công ty quản lý của tôi rằng tôi sẽ không quay về, tức giận đến mức quay một video trong phòng bệnh, đăng lên mạng.

 

Trong video, mẹ tôi trông rất tiều tụy, còn đang truyền nước, tố cáo tôi là một đứa con bất hiếu, bà bệnh mà tôi không quay về thăm.

 

【Dù giữa mẹ con có mâu thuẫn lớn đến đâu, người nhà bị bệnh, cũng không nên lạnh nhạt vô như thế chứ?】

 

【Giờ kiếm nhiều tiền trên mạng rồi, chắc không còn nhớ đến xưa nghĩa cũ gì nữa?】

 

【Nhưng tôi thấy gia đình trước đây đối xử với ấy cũng chẳng ra sao mà.】

 

【Bình luận phía trên, nếu mẹ sắp c//hế//t, có vì vài lời mẹ mà cắt đứt quan hệ, đến lần cuối cũng không gặp không?】

 

Tôi những bình luận phía dưới, nhận ra bây giờ "người chính nghĩa" thật sự nhiều.

 

Chờ video lan truyền trên mạng một thời gian, tôi mới ra hiệu cho em họ đăng video.

 

Em họ đã nhẫn nhịn từ lâu, cuối cùng cũng đợi lệnh của tôi, hào hứng đăng video lên kèm theo một bài viết dài.

 

【Trước đây tôi bị nhà dì lừa, vu oan cho chị tôi, cuối cùng cũng hiểu vì sao chị không muốn về nhà, vì trong nhà đó toàn là những con quỷ chực chờ hút máu chị ấy!】

 

Chuyện trước đó đã thu hút rất nhiều sự ý, nhiều người theo dõi diễn biến sau đó, vì không lâu sau, video em họ đăng lên đã nổ tung, nhiều người nổi tiếng chia sẻ lại.

 

Những phát ngôn kỳ quặc của ba mẹ tôi, chị dâu trong video đã ra làn sóng phẫn nộ và nhanh chóng leo lên top tìm kiếm.

 

Bây giờ cả nước đều biết đến họ.

 

Thậm chí còn có nhiều blogger đăng bài trong đêm, hướng dẫn cách thoát khỏi gia đình gốc tồi tệ.

 

Những cư dân mạng trước đây thương cảm mẹ tôi đều bị đánh cho sấp mặt.

 

【Có gia đình thế này, cũng thật là xui xẻo.】

 

【Ai còn bênh vực họ nữa, mong các người cũng gặp phải bố mẹ như thế nhé.】

 

Tóm lại, tính toán của mẹ tôi họ đã đổ sông đổ biển.

 

Bây giờ không chỉ là trong đám họ hàng, mà khi về đến khu dân cư, một số ông bà xem video cũng chỉ trỏ vào gia đình chị tôi.

 

Tôi tố cáo trai lạm dụng chức quyền, tự ý điều tra thông tin tài sản nhà dân, tôi lập tức bị đuổi việc, còn bị tiền.

 

Chị dâu tôi ở một trường tiểu học tư thục, hội phụ huynh đồng lòng phản đối chị, không muốn một người có đạo đức cá nhân kém như dạy con họ, nhà trường dưới áp lực cũng buộc phải cho chị dâu tạm nghỉ việc.

 

Cả cháu tôi lúc đầu thi vào trường mẫu giáo quốc tế, cũng bị từ chối đơn xin nhập học.

 

Chị dâu chính ba mẹ tôi ấy, một mực đòi ly hôn với trai, tôi rối ren, tức giận đuổi ba mẹ ra khỏi nhà, lần này không chịu đưa thêm đồng nào.

 

Ba mẹ tôi không tiền cũng không chỗ ở, đành tức tối chạy đến khu tôi ở loạn.

 

Chỉ là họ chưa kịp vào cửa, đã bị ban quản lý phát hiện, gọi bảo vệ đuổi đi.

 

Họ lang thang trước cổng khu rất lâu, đến tối, bắt đầu có gió to mưa lớn, họ đành phải chạy xuống dưới gầm cầu ngủ.

 

Nhưng vừa ngủ một lúc, họ đã gặp phải kẻ cướp.

 

Kiếp trước, tôi chính là gặp phải tên cướp này, hắn thấy tôi là con ở đó, liền xông vào cưỡng hiếp, trong lúc giằng co, tôi bị hắn bóp cổ đến c//hế//t.

 

Còn khi thấy ba mẹ tôi, ánh mắt bỉ ổi của hắn đảo khắp người mẹ, giật lấy sợi dây chuyền vàng trên cổ mẹ tôi.

 

Ba tôi lao lên cản, bị đánh đến suýt xuất huyết dạ dày.

 

Mẹ tôi vừa khóc vừa kêu cứu, xin hắn buông tha.

 

Lúc đó, cảnh sát xuất hiện, tên cướp liền lập tức bỏ chạy.

 

Em họ vừa kể lại huống khi ấy vừa thêm thắt nhiều chi tiết, y như là có mặt tại hiện trường .

 

"Phì, đúng là đáng đời!"

 

Em họ gọi điện thoại cho tôi, thần bí

 

"Chị, chị biết sau đó thế nào không?"

 

Tôi đứng dựa vào ban công biệt thự hướng biển, hít gió biển, nhẹ giọng : "Ừ, thế nào?"

 

"Ba mẹ chị họ ức quá, quay về nhà chị, vừa hay thấy chị cùng bố mẹ chị dâu đang quây quần bên cháu, cảnh tượng gia đình hạnh phúc.

 

"Mẹ chị kìm nén không nổi cơn giận, lao vào bếp, lấy dao chém bố mẹ chị dâu.

 

"Họ bị thương nặng, chị dâu chị phát điên, cũng cầm dao chém lại bà.

 

"Mẹ chị bị thương, ba chị và chạy vào ngăn cản, bị hai người phụ nữ điên loạn chém đến phải vào phòng ICU.

 

"Bây giờ họ đang đăng bài quỹ trên nhóm gia đình, kêu gọi mọi người góp tiền chữa bệnh, nghe đâu đã phải đăng bán căn nhà, chỉ tiếc nhà họ mua đúng đỉnh giá, chẳng ai muốn mua."

 

"Chị, bây giờ đừng về nữa, không lại rước thêm phiền toái."

 

Tôi thở hắt ra một hơi, nghe xong cảnh của họ, chỉ thấy đó là quả báo.

 

Tôi sao mà ngu ngốc quay về?

 

Tôi lại xin công ty quản lý nghỉ thêm nửa tháng, rồi đặt vé máy bay cho mình.

 

Ngày mai, tôi bay sang Malaysia lặn biển.

 

Vài ngày nữa, tôi còn phải sang châu Âu ngắm bồ câu trắng.

 

Tôi rất bận.

 

Không có thời gian để ý đến đám người và chuyện rắc rối này.

 

Trước khi đi, tôi trang điểm thật đẹp, đăng lên WeChat một tấm hình—

 

【Dữ liệu lớn không bao giờ lừa dối, nếu lướt đến đây, hãy thả tim và để lại bình luận "Tôi rất ổn", hòa giải với quá khứ, sẽ ngày càng thuận lợi.】

 

Em họ tôi nhanh tay, lập tức thả tim cho tôi, bình luận: 【Tôi rất ổn, sẽ ngày càng tốt hơn.】

 

(Hết)

 

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...