Bố Của Ảnh Đế [...] – Chương 10

, cậu ấy quay người đi ra ngoài: "Chuyện này tạm thời không nữa, chúng ta ra ngoài ăn bánh đã."

 

"A Triệt."

 

Diệp Ôn Ôn kéo Cố Ngôn Triệt không buông.

Cố Ngôn Triệt vẫn cố gắng đi ra ngoài.

Trong lúc vật lộn, Diệp Ôn Ôn hét lớn: "Khương Trúc Tâm đã lên giường với ông chủ lớn của công ty chúng ta."

 

Người Cố Ngôn Triệt bỗng dưng dừng lại.

 

Cậu ấy cứng cổ, xoay đầu lại và trở nên rất kỳ quặc: "Em gì?"

 

Diệp Ôn Ôn cho rằng phản ứng của cậu ấy là một loại sốc, vì càng trở nên tự mãn hơn, gằn giọng từng chữ một: "Khi Khương Trúc Tâm mới ra mắt, chị ấy không có tiền lại ham hư vinh nên đã trở thành người của ông chủ lớn của công ty chúng ta."

 

"Ông chủ lớn đã hơn 60 tuổi rồi, không thích tắm nên cực kỳ dầu mỡ, mà Khương Trúc Tâm vẫn có thể hôn môi ông ta. Anh nghĩ xem chị ta có thể vì tiền mà không bất chấp tất cả không?"

 

Khuôn mặt đẹp trai của Cố Ngôn Triệt trắng bệch từng chút một: "... Tin đồn này, không phải lúc đó đã sáng tỏ sao?"

 

Thực tế lúc đó có rất nhiều doanh tiêu hào rằng tôi có quan hệ với ông chủ lớn của công ty, tôi đã báo cảnh sát và sáng tỏ rồi, dù vẫn còn rất nhiều cư dân mạng không đọc thông tin rõ, vẫn cho rằng tôi không trong sạch.

 

Diệp Ôn Ôn vào biểu cảm của Cố Ngôn Triệt, ta cảm thấy có thể hoàn toàn giành lại Cố Ngôn Triệt, chỉ cần một bước này thôi.

 

, ta vào mắt Cố Ngôn Triệt, rất chân thành, từng từ một: "Em đã tận mắt chứng kiến."

 

Trong khoảnh khắc đó, tất cả m.á.u trên khuôn mặt của Cố Ngôn Triệt đều biến mất.

 

Cậu ấy chằm chằm vào Diệp Ôn Ôn, thậm chí tâm trạng vô cùng kích khiến người cũng bắt đầu run lên.

 

Diệp Ôn Ôn rất hài lòng với biểu hiện của Cố Ngôn Triệt.

 

, ta tiếp tục: "Em đã tận mắt chứng kiến Khương Trúc Tâm quấn quýt trong phòng việc của ông chủ lớn... Khương Trúc Tâm gọi ông chủ lớn là Sugar Daddy..."

 

Tuy nhiên, Diệp Ôn Ôn không hết câu.

 

Bởi vì Cố Ngôn Triệt đã tát cho ta một cái.

...

 

Ấn tượng mà Cố Ngôn Triệt để lại cho bên ngoài luôn là một người nghệ sĩ, hồn nhiên và dịu dàng.

 

Đây là lần đầu tiên cậu ấy đánh người.

 

Diệp Ôn Ôn choáng váng vì bị đánh. Cô ta ôm lấy mặt và đứng dậy gần như mất kiểm soát mà hét: “Em biết điều này rất khó chấp nhận, mọi chuyện đều do Khương Trúc Tâm . Sao lại đánh em?”"

 

Nhưng mà Cố Ngôn Triệt không gì cả.

 

Cậu ấy chỉ chằm chằm vào Diệp Ôn Ôn, hốc mắt biến thành màu đỏ, con ngươi ứ máu.

 

Sau một lúc lâu, cậu ấy cắn răng và hai từ:

"Là em."

 

"Em là gì..."

 

Diệp Ôn Ôn đang giữa chừng thì đột nhiên nhận nhận ra điều gì đó, m.á.u chảy rần rần khắp người và dồn lên đỉnh đầu.

 

Những chi tiết ta vừa ra giống hệt như những gì mà doanh tiêu hào đã trước đây.

 

Nghĩa là người tiết lộ ban đầu chính là Diệp Ôn Ôn.

"A Triệt, hãy nghe em giải thích đã. Em không thể chấp nhận loại người như Khương Trúc Tâm, vì em mới tiết lộ cho doanh tiêu hào..."

 

"Tin tức rò rỉ hay chỉ là tin tức giả?"

 

Cánh cửa phòng việc mở ra.

 

Tôi mặc chiếc váy hoa hồng đỏ dài, thong thả đi vào.

 

Ôi, thật phiền phức, bây giờ tôi mới thực sự xuất hiện trong vở kịch lớn này.

 

Cũng may mà tôi đã đến đúng lúc cao trào của vở kịch này, cũng coi như là không bị thua thiệt.

 

"Khương Trúc Tâm?" Diệp Ôn Ôn trợn mắt tôi.

Trong khoảnh khắc đó, ta hơi sợ hãi.

 

Nhưng huống hiện tại không cho phép ta rút lui, chỉ có thể tiến về phía trước.

 

Diệp Ôn Ôn cứng cổ, giống như không sợ ai: "Những gì tôi đều là sự thật. Chị vẫn luôn là người như , sau khi bám lấy ông chủ lớn lại quay sang bám lấy Cố Tổng, khắp thiên hạ đều biết chị là một con điếm không kiểm soát …"

 

Cô ta còn chưa hết đã có một người đi theo sau.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...