Bl_Tôi Bỏ Thêm "Gia [...] – Chương 9

Giản Nhiên kéo tôi đi bắn pháo hoa, nhỏ giọng dò hỏi về Giang Yến Thư.

“Cậu ta thích nam hay nữ? Có đẹp trai thế này sao cậu không sớm?”

“Cậu ta chính là người mà tôi từng than thở, cái tên suốt ngày đè tôi ở vị trí thứ hai đấy. Giờ cậu còn thấy cậu ta đẹp trai không?”

“…”

Giản Nhiên lén về phía Giang Yến Thư một cái, hạ giọng nhỏ.

“Tôi cảm thấy, cậu thua là đúng rồi.”

“Tên phản này!”

Tôi giơ nắm định đánh cậu ấy.

Giản Nhiên chạy trốn vào đám đông, tôi vội vàng đuổi theo.

Một đứa trẻ đang chơi pháo hoa, không ý đến hướng.

Khi tôi lao đến, pháo hoa đúng lúc nhắm thẳng vào tôi.

Một tia sáng loé lên, một khoảnh khắc rực rỡ.

Tôi không kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Trong chớp mắt, một bàn tay mạnh mẽ ôm chặt lấy tôi, chắn ngay trước mặt tôi.

Một tiếng "bùm" vang lên, pháo hoa bắn thẳng vào lưng Giang Yến Thư.

Tôi ngửi thấy mùi hương sạch sẽ trên người Giang Yến Thư, nhất thời đầu óc trống rỗng.

“Cậu không sao chứ?” Giang Yến Thư tôi từ trên xuống dưới, quay đầu liếc đứa trẻ một cái.

Chưa kịp gì, đứa trẻ đã hoảng sợ khóc oà lên, vội vàng chĩa pháo hoa về phía khu vực trống không người.

Hú hồn hú vía, tôi định đẩy cậu ta ra, cậu ta lại tựa vào vai tôi.

“Đau quá, cho tôi ôm thêm chút nữa đi.”

“Giả bộ gì chứ? Đứng thẳng lên.”

“Lục Dương, tôi vừa cứu cậu đấy, cậu phải báo đáp tôi tử tế.”

Hơi thở của cậu ta ở ngay bên tai tôi, từ “báo đáp” bị cậu ta nhấn nhá, không khỏi có chút mờ ám.

“Đừng loạn nữa.”

Tôi đẩy cậu ta một cái, bỗng cảm thấy sau lưng cậu ta có gì đó dính dính.

Vừa rồi cậu ta chắn cho tôi, lớp vải mỏng trên lưng đã bị pháo hoa rách, để lại vết bỏng.

“Giang Yến Thư, tôi đưa cậu đi bệnh viện.”

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...