Bl_Tôi Bỏ Thêm "Gia [...] – Chương 6

Buổi tối, tôi ra ngoài đi bar với thân từ nhỏ.

Cứ mãi ở nhà bị mẹ mắng, cuối cùng cũng có cơ hội ra ngoài hít thở không khí.

Bạn thân tôi, Giản Nhiên, là một gay, chuẩn 100%.

Mỗi lần chia tay, cậu ấy đều kêu ca rằng sau này sẽ không ai nữa, muốn tôi partner của cậu ấy.

Nhưng tôi đâu phải gay, bảo cậu ấy đừng mơ nữa.

“Mấy ngày trước tôi gọi cậu, sao sao không ra? Dạo này cứ lén lén lút lút, không phải giấu tôi đương đấy chứ?”

Giản Nhiên nhạy bén chằm chằm vào tôi, tôi vội nâng ly với cậu ấy, chuyển đề tài.

“Làm gì có, ra ngoài chơi nhiều bị mẹ tôi cằn nhằn.”

Thực ra là do những dấu vết trên người tôi chưa mờ, phải chăm sóc vài ngày.

Giản Nhiên dán mắt vào đám đông trong bar, tìm kiếm những chàng hợp gu.

Tôi gương mặt dễ thương nghiêng nghiêng của cậu ấy, không nhịn mà suy nghĩ.

Giang Yến Thư sao lại có thể là gay nhỉ?

Nhiều theo đuổi cậu ta như thế, chẳng lẽ không có lấy một người khiến cậu ta rung ?

Giản Nhiên đột ngột quay đầu lại: “Cậu cứ tôi gì?

“Lục Dương, hôm nay cậu lạ lắm. Không phải là để ý tôi ngại không dám ra chứ?”

“Cút đi, tôi không thích kiểu 'vào cửa sau' đâu.”

“Thế tôi cũng có thể miễn cưỡng 1 vì cậu.”

“…”

Cậu 1 á?

Cảnh tượng quá kinh khủng, tôi không dám tưởng tượng.

Điện thoại trên bàn sáng lên, là một số lạ.

Tôi nhấc máy, đầu bên kia mãi không gì.

Tưởng trong bar ồn quá, tôi ra ngoài nghe.

“Alo? Ai đấy?”

“Sao không đến rạp chiếu phim? Tôi đợi cậu lâu lắm rồi.”

“…”

Giọng lạnh lùng ở đầu dây bên kia khiến tôi cứng người.

“Tôi có đồng ý sẽ đi với cậu đâu. Sau này đừng phiền tôi nữa.”

Tôi bực bội cúp máy.

Ngẩng đầu lên, tôi lập tức thấy Giang Yến Thư đứng bên kia đường.

Cậu ta mặc áo sơ mi đen, dáng đứng thẳng tắp, như hòa vào màn đêm.

Giang Yến Thư từ từ bước đến, cho tôi một trận hoảng hốt.

Chưa kịp chạy vào bar, tôi đã bị cậu ta túm lấy.

“Đây là lần thứ hai cậu lừa tôi, Lục Dương.”

Giọng điệu bình tĩnh của cậu ta mang theo sự bất mãn khiến người ta phải hoảng sợ.

“Cậu linh tinh gì ? Tôi đâu có hẹn cậu, tất cả là do cậu tự quyết định.”

Tôi đẩy cậu ta, những ngón tay ấm áp đã siết lấy gáy tôi.

Giang Yến Thư kéo tôi vào một con hẻm, ánh mắt cố chấp, vẫn đắm chìm trong logic của riêng cậu ta.

“Để tôi nghĩ xem, lần này trừng cậu thế nào đây?”

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...