Tôi bỏ thêm “gia vị” vào rượu của kẻ thù không đội trời chung, định làm anh ta mất mặt. Vừa quay đầu lại, liền bị anh ta phát hiện. Anh ta không giận mà còn cười, uống cạn rượu ngay trước mặt tôi. Tôi ngây người, nhìn anh ta chậm rãi cởi nút áo, giọng nói uể oải: Nếu không chạy ngay, e rằng không kịp đâu.
Bạn có thể để lại đánh giá chi tiết bên dưới. Phần này dành cho bình luận của độc giả và không liên quan đến đánh giá 5 sao ở đầu trang.
Chưa có đánh giá nào.
Bình luận
Bạn thấy sao?