Chồng tôi bị khiếm thính, anh ấy rất yêu tôi. Lúc nào cũng chăm sóc tôi chu đáo, còn tự xưng là “chó con” của tôi. Cho đến một ngày, khi biết tôi nuôi thêm một con chó con mới, anh ấy lạnh mặt ném cả máy trợ thính đi. Vừa khóc vừa ôm tôi thật chặt: “Anh không đủ tốt sao? Tại sao em còn phải tìm con chó con khác?” “Người khác có giỏi bằng anh không?” ??? Tôi thật sự đang nói đến… một con chó thật!
Bạn có thể để lại đánh giá chi tiết bên dưới. Phần này dành cho bình luận của độc giả và không liên quan đến đánh giá 5 sao ở đầu trang.
Chưa có đánh giá nào.
Bình luận
Bạn thấy sao?