1
Vừa xong câu này, màn hình trước mắt như muốn nổ tung với hàng loạt bình luận.
【Chắc tôi vui quá nên bị ảo giác, Tống Mạt vừa muốn ly hôn đúng không?】
【Cô ấy bảo không muốn ly hôn! Má ơi, Tống Mạt bị sao thế, ta không ly hôn thì sẽ không ly hôn à? Đại lão incubus ở đâu ra để thích gì thì thế? Đợi đó, nam chính chắc chắn sẽ ly hôn thôi!】
【Quá vô lý luôn, ai, ai là người thích Tống Mạt trời?】
【Thôi đủ rồi, chỉ có tôi đau lòng cho nam chính sao? Incubus thời kỳ phát cực kỳ khổ sở, ba năm rồi, sao ta chịu không đụng vào nữ phụ chứ?】
Tôi sang Cố Ký Xuyên, không biết đã ngồi vắt chân lên từ lúc nào, vành tai từ hồng nhạt chuyển sang đỏ đậm.
Ph,át ?
Cố Ký Xuyên có thời kỳ ph,át à? Sao tôi không biết?
Người đàn ông cao quý lạnh lùng chỉ lạnh nhạt đáp ba chữ: “Tuỳ em .”
Anh đi vào phòng tắm, tiếng nước ào ào vang lên, xen lẫn vài tiếng thở dốc trầm thấp.
【Nhìn ánh mắt trong veo của Tống Mạt, chắc là quên trong nhà tắm có n,ội y vừa thay, lần này xong rồi, mua đồ mới luôn đi.】
【Bỏ qua thân phận fan anti, công bằng mà , Tống Mạt là đại mỹ nhân rực rỡ, nam chính rung cũng hợp lý mà.】
【Rung cái quái gì, Tống Mạt chỉ là chấp niệm thời trẻ của nam chính thôi, đại lão incubus nhất là em bé Tư Ý cơ!】
【Fan cp “Tịch Mịch” chúng tôi chỉ muốn xem hóa hận thù, hay không không quan trọng (icon hít hà hưng phấn).】
【Fan cp “Tịch Mịch” cấm lên mạng (icon kiểm tra đột xuất).】
【Xin lỗi mọi người, tôi mới đến, “Tịch Mịch” là cái gì thế? (icon cực kỳ chân thành).】
【Như tên gọi, cp của nam chính và nữ phụ thôi, Tịch Mịch là đơn đó ~】
【Cứu tôi, fan cp đặt tên kiểu gì thế, tôi không dám đọc thành tiếng luôn (icon hạt đậu xấu hổ).】
Tôi cũng xấu hổ theo, tên cp thật kỳ cục.
Đang định xem tiếp, Cố Ký Xuyên bước ra, khăn tắm quấn hờ quanh eo, lười biếng lại cấm d,ục. Cơ ngực săn chắc, tám múi bụng đẹp mắt, thân hình hàng đầu, vẻ ngoài xuất sắc.
“N,ội y phải giặt sạch thường xuyên, đồ cũ vứt rồi.”
“Mai mua đồ mới cho em.”
Giọng hơi khàn, tay cầm túi rác đã buộc gọn.
“Để em vứt cho.”
Tôi muốn kiểm chứng lời bình luận, đưa tay ra lấy.
Nhưng sức quá mạnh, tôi kéo không nổi.
“Đừng, bẩn…”
Anh thoáng bối rối rồi nhanh chóng lấy lại bình tĩnh.
“Túi rác bẩn lắm, để vứt cho.”
Màn hình lại náo nhiệt:
【Nam chính sợ ch,et khiếp, để nữ phụ phát hiện bí mật nhỏ này thì càng ghét ta thêm.】
【Nam chính thực sự khó hiểu, chỉ cần không cố chấp thì nữ phụ đã sớm sinh hai đứa rồi.】
【Tuyên bố trước tôi không ship couple “Tịch Mịch” đâu, tôi nhận ra nam chính chỉ ph,át với nữ phụ thôi, với nữ chính thì không hề nhé. Nhắc lại, tôi không ship “Tịch Mịch”, cuối cùng, nhấn mạnh lần nữa, tôi không ship “Tịch Mịch”!】
【Ok ok ok, tôi biết em chắc chắn ship “Tịch Mịch” mà!】
【Buồn quá, chị em trên kia sợ fan nữ chính tới mức nào ? Tôi cứ thẳng đây, fan nữ chính như chó đi,en , ngày ngày spam nam chính nữ chính thế nào, coi nàng trà xanh đ,ần đ,ộn nữ chính là bảo bối, mấy bé fan nữ chính à, nhiệm vụ trước mắt của mấy em là thi chuyển cấp đấy nhé!】
【Tài khoản tên “Ch,ó đi,en đừng tìm tôi” đúng không, tôi đã quay màn hình gửi nhóm rồi, đừng khóa inbox nhé, chuẩn bị đón nhận phán xét của bọn tôi đi!】
【Ơ, tôi vừa tỉnh ngủ, nam chính nữ phụ đã “ hận” chưa?】
【Về nhà đi em nhỏ à, mau về nhà thôi nào.】
【…】
2
Sau mấy ngày tìm hiểu, cuối cùng tôi cũng rõ mình đang ở trong một cuốn tiểu thuyết cứu rỗi. Cố Ký Xuyên chính là nam chính nữ chính “ánh dương nhỏ” cứu vớt, còn tôi là vợ trước độc ác, nữ phụ pháo hôi kiêm thanh mai trúc mã của nam chính.
Ở giai đoạn đầu truyện Cố Ký Xuyên tôi sâu đậm, thầm lặng vô thanh.
Tiểu thuyết dùng phần lớn nội dung để miêu tả sự ngu ngốc của tôi, kể lại hàng loạt hành ác liệt tôi với Cố Ký Xuyên như chạy trốn ngay ngày cưới, sau kết hôn thì lạnh nhạt, ép ký đơn ly hôn…
Liên tiếp chịu đả kích, Cố Ký Xuyên chìm vào men say, vào một đêm mưa bị kẻ thù thương mại hãm , mất đi đôi chân.
Từ đó ngày càng suy sụp, càng thêm tàn nhẫn lạnh lùng.
Để cứu vớt nam chính, tác giả sắp xếp nữ chính ngốc nghếch dễ thương tên Lâm Tư Ý.
Lần đầu gặp gỡ, Lâm Tư Ý vụng về nấu ăn trong văn phòng ra hỏa hoạn, thiêu cháy đống tài liệu quan trọng.
Quản lý tức giận muốn đuổi việc ta. Không ngờ Cố Ký Xuyên đi ngang qua bị vẻ mặt hờn dỗi đầy bất mãn của Lâm Tư Ý thu hút, cảm thấy nàng đáng vô cùng.
Anh không những không trách , ngược lại còn thăng chức cho ta thư ký riêng, đồng thời đuổi việc luôn vị quản lý chăm chỉ kia.
Từ đó, Lâm Tư Ý suốt ngày họa, Cố Ký Xuyên hết lòng bao che cưng chiều, liên tục giải quyết rắc rối thay ta.
Kết cục truyện buông xuống quá khứ, cũng quên luôn vợ trước là tôi, sống hạnh phúc ngọt ngào bên Lâm Tư Ý.
Tiểu thuyết không miêu tả rõ kết cục của tôi, tác giả từng úp mở ở phần ngoại truyện rằng sau khi ly hôn, cuộc sống của tôi rất khốn khổ, có thể là cực kỳ thê thảm.
Hiểu rõ nội dung rồi, tôi chỉ thấy vô cùng hoang đường.
Cố Ký Xuyên tôi mười năm?
Làm sao có thể? Nếu thực sự tôi, tại sao vào ngày lễ tốt nghiệp đại học, lại từ chối lời tỏ của tôi?
Tôi và Cố Ký Xuyên từ nhỏ lớn lên bên nhau, là thanh mai trúc mã.
Do thể chất incubus, không cha mẹ thương , bị cả gia tộc ghét bỏ.
Mỗi lần tìm chơi, dáng vẻ nhỏ bé của luôn đầy vết thương, quần áo rách rưới, mặt mũi lấm lem.
Anh không có bè, chúng tôi là thân thiết nhất của nhau.
Đối với tôi, luôn ân cần chu đáo, dịu dàng săn sóc.
Đối với người khác, luôn luôn lạnh lùng xa cách.
Vì tôi ngộ nhận sự thiên vị ấy là , lấy hết dũng khí tỏ vào ngày tốt nghiệp:
“Cố Ký Xuyên, em thích , thích em không?”
Tôi tràn đầy vui mừng mong đợi, chỉ lạnh nhạt thốt ra một câu:
“Ghê tởm.”
Một câu “ghê tởm”, tan tất cả ảo tưởng. Anh ghét tôi, thì ra tất cả chỉ do tôi đơn phương tự huyễn hoặc.
Ngày hôm sau, tôi liền bay ra nước ngoài, cắt đứt hoàn toàn liên lạc với .
Ba năm trước, gia đình họ Tống xảy ra khủng hoảng tài chính, cả nhà lừa tôi quay về nước, đưa thẳng đến hiện trường lễ cưới giữa nhà họ Cố và nhà họ Tống.
Lúc ấy Cố Ký Xuyên đã nắm trong tay quyền thế lớn mạnh, giữ chặt tập đoàn Cố thị.
Tôi trốn khỏi đám cưới, bởi tôi không muốn gả cho người đàn ông không mình.
Lúc bị tìm về, lạnh nhạt xa cách, không còn sự quan tâm dịu dàng như xưa nữa: “Tống Mạt, nhà họ Tống cần tiền, còn tôi cần một người vợ bình phong trước sự nghi ngờ của dư luận.”
Bên ngoài đồn rằng Cố Ký Xuyên không gần nữ sắc, thậm chí còn bị bất lực.
Vì nhà họ Tống, tôi đồng ý cuộc hôn nhân này.
Ba năm qua vẫn luôn lạnh nhạt với tôi, một câu trò chuyện cũng chẳng nổi, sao có thể thích tôi?
3
【He he he, quả nhiên nam chính đã mua đồ lót mới, nữ phụ đầu óc chậm chạp còn chưa phát hiện ra kìa.】
【Tống Mạt vừa ngốc vừa lười, chỉ biết nằm ườn trên giường mỗi ngày, vẫn là bé Tư Ý của tụi tôi chăm chỉ hơn, mỗi ngày đều cố gắng việc. À mà, nam chính rõ ràng đã thấy bé Tư Ý rồi mà sao bỏ đi luôn ? Nam chính à, báo trước cảnh cáo truy thê hỏa táng tràng nha!】
【Tôi vừa inbox tác giả rồi, tuy có chút thay đổi hướng đi chính vẫn không đổi đâu, chúng ta cứ chờ nam chính truy thê hỏa táng tràng đi, hí hí hí.】
【Không biết con tiện nhân Tống Mạt kia khi nào mới chết đây, thêm một giây nữa là tôi muốn ói, mau đi chết đi!】
【Có cần phải nguyền rủa nữ phụ không? Đám học sinh tiểu học này khi nào khai giảng đây trời!】
【Tôi cũng chịu hết nổi rồi, nữ phụ chẳng tội gì đáng chết cả, ấy thực ra từng thích nam chính mà. Chỉ là trước ngày ấy tỏ , vô một câu “ghê tởm” với nam chính đang phát , khiến nam chính hiểu lầm thôi…】
Bắt dòng bình luận này, tôi lập tức bật dậy.
Nhớ ra rồi! Ngày hôm trước buổi tỏ , tôi và Cố Ký Xuyên cùng tham gia buổi tụ tập bè.
Khi ấy uống say, ánh mắt nóng rực, đưa tay muốn chạm vào tôi.
Nhưng mùi rượu nồng nặc tôi khó chịu, vì tôi một câu:
“Cố Ký Xuyên, đừng chạm vào em, mùi rượu nồng quá, em thấy ghê tởm.”
Ngay lúc tôi ra mấy từ cuối cùng, đột ngột khựng lại, ánh mắt tràn đầy khó tin.
【Buồn chết mất, lúc đó Cố Ký Xuyên ý thức không tỉnh táo, chỉ nghe mỗi hai từ “ghê tởm”, cho rằng Tống Mạt ghét bỏ mình. Thể chất incubus khiến từ nhỏ đã tự ti rồi, câu “ghê tởm” này lập tức hất văng nam chính thẳng xuống Thái Bình Dương luôn.】
【Lúc đó incubus đang kỳ phát , sao mà nhịn không đụng vào người mình cơ chứ?】
【Hóa ra lý do nam chính không uống rượu là à.】
【…】
Tôi hơi thở gấp gáp, trong đầu ngập tràn ánh mắt mất mát của Cố Ký Xuyên hôm tụ họp.
Có lẽ, tôi đã hiểu lầm thật rồi.
Bạn thấy sao?