Anh còn , thì hai bên tôn trọng lẫn nhau, coi đây là hôn nhân hợp đồng.
Sau khi chúng tôi kết hôn... chúng tôi vẫn hòa thuận.
Thỉnh thoảng, còn có nhiều lúc suýt chút nữa là xảy ra chuyện.
Những sự mơ hồ đó, giống như ánh trăng mờ ảo, khi trời sáng, sẽ hóa thành bong bóng không dấu vết.
Nhưng tôi luôn cảm thấy, có lẽ là tôi nghĩ nhiều rồi.
Dù sao thì, Thẩm Trạc Trì cũng là một người đàn ông bình thường khỏe mạnh.
Hai người trưởng thành ở bên nhau, khi khoảng cách quá gần, cũng không phân biệt bản năng và rung .
Tôi biết mình đã mất kiểm soát trong những khoảnh khắc đó.
Nhưng tôi không biết, Thẩm Trạc Trì có phải là do bản năng hay không.
Cũng chính lúc này, tôi mới nhận ra, thực ra trong thâm tâm, tôi càng hy vọng những hành kéo đẩy trêu chọc của Thẩm Trạc Trì đều xuất phát từ việc thích tôi, chứ không phải ham muốn của người trưởng thành.
Hơn nữa, tôi vốn là người chậm nhiệt, nếu một người không tiến về phía tôi một trăm lẻ một bước, tôi tuyệt đối sẽ không bước ra một bước.
Nếu Thẩm Trạc Trì chỉ giỡn, thì tôi cũng phải một người trưởng thành.
Mọi người chỉ cần tận hưởng hiện tại là .
“Chương trình tạp kỹ đó đã bị dừng tạm thời, biết em coi trọng sự nghiệp, đợi em dưỡng bệnh xong, có thể quay lại phát sóng bất cứ lúc nào.”
“Đoạn video của Tưởng Kiệt bị đăng lên mạng rồi. La Thuần Nghi gần đây vẫn luôn muốn gặp em, ấy muốn đích thân cảm ơn em.”
Mặc dù lại bị tôi chọc tức Thẩm Trạc Trì vẫn sắp xếp ổn thỏa mọi thứ tôi lo lắng.
Lần nào cũng có thể đoán chính xác những điều tôi quan tâm.
Chúng tôi giống như những người hiểu nhau nhất trên thế giới.
Tôi chợt nhớ ra lý do tại sao tôi lại để tên là kim chủ.
Tôi từng trêu Thẩm Trạc Trì, nếu nguyện ý buông thả giống như một số cậu ấm chiêu bây giờ thì có lẽ đã sớm trở thành kim chủ của nhiều nữ minh tinh rồi.
Lúc đó, Thẩm Trạc Trì tôi rất nghiêm túc, rằng cả đời này không thèm như .
Nhưng nếu là tôi thì có thể cân nhắc.
Vì , lúc đó tôi chợt nảy ra ý định, đổi tên thành như .
Thẩm Trạc Trì đột nhiên ngừng .
“Doãn Trích Tinh, chúng ta chuyện đi.”
“Ngày em gặp tai nạn, định đợi gặp mặt em rồi mới với em, hôm nay tuy hơi muộn nếu không nữa thì sắp phát điên rồi.”
Ánh mắt cháy bỏng, ngồi xuống bên giường tôi.
Thái độ của Thẩm Trạc Trì khiến tôi không khỏi có chút căng thẳng.
“Lúc mới đăng ký kết hôn, em không muốn công khai.”
“Sợ em áp lực, lại không biết rõ em nghĩ gì về nên không thích em, dù sao thì sau khi chúng ta kết hôn còn rất nhiều thời gian.”
“Anh cũng luôn nghĩ, cho dù em là một tảng đá, cũng có thể sưởi ấm em.”
“Nhưng không ngờ em thực sự là một tảng đá, thậm chí không có thời gian .”
“Mẹ kiếp, ai muốn vợ chồng hợp đồng với em chứ, ngay từ đầu chỉ muốn kết hôn với em. Tình cảm của dành cho em, từng chút một đều là thật.”
“Doãn Trích Tinh, đã hết rồi, mục đích của vốn luôn không trong sáng, vẫn luôn thích em.”
Đôi mắt nghiêm túc của và dáng vẻ khi hôn tôi trong phòng việc chồng lên nhau.
Tôi mở to mắt, lắng nghe lời tỏ bất ngờ này.
Thẩm Trạc Trì lấy ra một chiếc hộp nhỏ màu xanh lam từ trong áo vest.
Không giống như lần cầu hôn trước, lần đó có rất nhiều bè xung quanh, lần này chỉ có hai chúng tôi.
Thẩm Trạc Trì cẩn thận lấy chiếc nhẫn ra, đeo vào tay tôi.
“Anh thường nghĩ, nếu lần mất trí nhớ này của em coi là tái sinh thì chúng ta có thể bắt đầu lại không?”
“Doãn Trích Tinh, ngày đăng ký kết hôn, muốn , tất cả đều là lời trái lòng. Anh thích em , càng không nguyện ý thấy em khóc, bấy nhiêu năm nay, luôn em như thế.”
Tôi cúi đầu, xòe ngón tay ra.
Khi Thẩm Trạc Trì lời đường mật, khóe mắt hơi cụp xuống như thấm đẫm dịu dàng, đáng hơn nhiều so với lúc cứng đầu cãi nhau với tôi...
Nhìn nhẫn kim cương, tôi không khỏi cong môi.
Vào ngày sinh nhật của Thẩm Trạc Trì, tôi cũng định rõ với .
Trên đường lái xe đến gặp , tôi đã nghĩ hàng nghìn lần trong đầu, thế nào để thăm dò suy nghĩ thực sự của .
Bạn thấy sao?