Bảy Năm Goá Phụ, [...] – Chương 15

"Vậy tại sao chạy trốn êm đẹp, bảy năm sau lại quay về?" Ta hỏi.Hàn Tiểu Liên : "Chúng ta sống rất tốt ở bên ngoài, không muốn quay về, Hầu phu nhân luôn viết thư thúc giục, bảo Thế tử gia quay về kế thừa tước vị. Nếu Thế tử gia không quay về nữa, các vị tộc lão bên kia muốn để người khác trong tộc kế thừa tước vị, Hầu phu nhân vô cùng lo lắng. Thế tử gia cũng không muốn tước vị rơi vào tay người khác, muốn để Khải Lượng Thế tử, cộng thêm việc Ninh Vương sắp bị đi đày, hắn mới dẫn chúng ta quay về."Ta gật đầu, nghi hoặc trong lòng giải đáp.Năm đó ta vẫn luôn thắc mắc, nghe đồn Chu Duy Hải không phải người thích võ, tại sao lại đánh nhau với con trai trưởng của Ninh Vương trong hôn lễ.Thì ra đằng sau còn có câu chuyện này.Thì ra bọn họ thật sự lừa hôn.Hầu phủ thâm hụt nghiêm trọng, bọn họ nhắm vào tiền tài và của hồi môn nhà mẹ đẻ ta, tốn không ít tâm tư cưới một người vợ giàu có về, dùng tiền của con dâu để hưởng thụ cuộc sống giàu sang.Chu Duy Hải, tên đàn ông vô dụng này, trong lòng đã có người khác, lại không thể từ chối hôn sự.Bèn nghĩ ra một cách hay, cưới ta, đối phó với Hầu phủ, dùng tài sản của ta nuôi sống Hầu phủ.Đồng thời giả c.h.ế.t bỏ trốn cùng người , chim bay cá nhảy, thật sung sướng.Thậm chí, hắn và người đàn bà cùng đứa con của hắn, còn có thể dựa vào của hồi môn của ta để sống!Số tiền bà bà lấy từ chỗ ta, cũng đưa cho bọn họ.Nếu không, bọn họ không thể sống tốt như , của hồi môn của ta cũng không thể xuất hiện ở chỗ Hàn Tiểu Liên.Cho đến khi xuất hiện tranh chấp tước vị, bọn họ vừa muốn có tước vị vừa không muốn để tước vị rơi vào tay người khác, bèn định "hồi sinh".Hiện tại Ninh Vương sắp bị đày đến biên cương, chắc sẽ không truy cứu chuyện đánh gãy chân nữa. Hơn nữa đã bảy năm trôi qua, ta không thể tái giá, ngay cả nhà mẹ đẻ ta cũng bị Thái hậu khống chế, dần dần suy yếu.Dưới sự chèn ép của bà bà, ta đã trở thành người cam chịu nhẫn nhịn.Tình hình có lợi cho bọn họ, bọn họ bèn muốn quay về kinh thành, kế thừa tước vị Hầu phủ, g.i.ế.c c.h.ế.t ta, chiếm đoạt của hồi môn của ta.Đây chính là toàn bộ kế hoạch của bọn họ.Bọn họ sao có thể yên tâm như ?Bọn họ có từng nghĩ đến cảm nhận của ta? Cảm nhận của nhà mẹ đẻ ta?Thật sự là ích kỷ đến cực điểm!"Hoàn toàn là bậy!" Lưu ma ma quát lớn với Hàn Tiểu Liên, "Ngươi dám vu khống Hầu phu nhân và Thế tử gia sao? Thế tử gia đã c.h.ế.t rồi, còn phải chịu tiếng xấu do ngươi ra!"Hàn Tiểu Liên khóc lóc: "Ta đều là thật!"Ta bình tĩnh ả ta.Người đàn bà này, yếu đuối như cây tơ hồng, gặp chuyện chẳng có chủ kiến gì, chỉ cần dọa nhẹ một cái là phun ra hết sự thật.Chu Duy Hải thích chính là người như sao?Quả thật không có chút tâm cơ nào.Viên quan mất kiên nhẫn : "Vậy thì gọi Chu Duy Hải ra đây."Hàn Tiểu Liên : "Hắn mất tích rồi!"Cứ như , cuộc chuyện rơi vào vòng luẩn quẩn.Viên quan lạnh chế giễu.Mọi người vang, đều cho rằng Hàn Tiểu Liên đang dối.Hàn Tiểu Liên lo lắng đến mức rơi nước mắt, lại không có cách nào.Cuối cùng, Hàn Tiểu Liên và Đường ma ma bị kết tội trộm cắp.Bọn họ đồ là do Hầu phu nhân cho, ta một mực khẳng định là bị trộm.Hiện giờ bà bà bị trúng gió, không , tự nhiên không thể chứng."Ta là nữ nhân của Thế tử gia, các ngươi không thể vào ta!"Hàn Tiểu Liên khóc lóc thảm thiết.Đường ma ma cũng : "Chúng ta thật sự là người của Thế tử gia! Nếu các ngươi không tin, có thể đến nhà họ Đường ở Vĩnh Thành hỏi thăm. Đường gia đại gia là người biết rõ sự thật, cũng là người thay Thế tử gia tìm chỗ ở bên ngoài."Quan viên không kiên nhẫn : "Được rồi, đừng nữa. Thiếu phu nhân cáo buộc các ngươi trộm cắp của hồi môn của nàng, không liên quan gì đến việc các ngươi có phải người của Thế tử gia hay không, hiểu không? Cho dù Thế tử gia thật sự chưa chết, các ngươi là người của Thế tử gia, trộm cắp chính là trộm cắp, các ngươi cũng phải chịu , hiểu chưa?"Hàn Tiểu Liên và Đường ma ma sững sờ, sau đó bị quan binh dẫn đi.Thế là, hai người bị đưa vào ngục giam vì tội trộm cắp, còn đứa bé kia thì không ai trông nom.Ta sẽ không ra tay nó, cũng sẽ không quản nó."Cha! Mẹ!"Đứa bé vừa khóc vừa đuổi theo ra ngoài đường lớn.Lưu ma ma đi theo một cái, quay lại : "Tiểu thư, có người bế đứa bé đi rồi, ta thấy giống người của nha môn, có cần cứu không?""Cứu?" Ta lạnh, "Đường lớn nhiều người như cũng không ai cứu, dựa vào cái gì bắt ta cứu?"Thu Nguyệt : "Chính là, tiểu thư không có lý do gì để cứu nó!"Lưu ma ma : "Nói cũng đúng. Mọi người đều thấy rồi, chúng ta không nó, là nó tự chạy ra ngoài để người ta bế đi." 

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...