Bảy Năm Chỉ Là [...] – Chương 8

Anh ta đưa tay định kéo tay tôi, tôi hất mạnh ra, đứng bật dậy khiến ghế va chạm tạo tiếng lớn, thu hút sự ý của những người xung quanh. 

 Trong quán cà phê cũng có nhiều nhân viên công ty ta đang ăn trưa.

 

Tôi lấy thẻ ngân hàng đã gửi tiền sính lễ ra, ném xuống bàn: 

 "Đây là tiền sính lễ. Tôi trả lại cho . Trình Tụng, tôi hủy hôn!"

 

Tôi quay người định rời đi, ta kéo tay tôi lại, siết chặt đến mức đau buốt: 

 "Tống Du, em có biết mình đang gì không? Đám cưới là do em nằng nặc đòi, giờ lại muốn hủy? Em bị ai xúi giục phải không?"

 

Tôi cố giãy ra, lực siết của ta quá mạnh, khiến tay tôi tê rần.

 

Đúng lúc đó, một bàn tay trong bộ vest đen từ phía sau tôi vươn tới, dùng tay đẩy mạnh cổ tay ta, khiến ta đau đớn buông tay. Tôi giải thoát.

 

Quay lại, tôi thấy Tô Vĩ Ỷ và một người đàn ông cao lớn đi cùng. Cô kéo tôi ra phía sau người đàn ông, chỉ tay vào Trình Tụng, hét lên: 

 "Tôi đã với ấy đấy! Tôi có bịa đặt hay không, là loại người gì, trong lòng rõ nhất, Trình Tụng!"

 

Anh ta bất ngờ khi thấy Tô Vĩ Ỷ ở đây. Nhưng phản ứng đầu tiên của ta không phải là nhận sai mà là vu khống: 

 "Tống Du! Chính ấy từng bám lấy , đừng để ấy lừa em!"

 

Nghe , Tô Vĩ Ỷ tức đến nỗi nhảy dựng lên, định đáp trả thì người đàn ông cao lớn bên cạnh bật

 "Anh cũng xứng để tôi bám lấy sao? Với lời bịa đặt vừa rồi, trong ba ngày tới nhất định sẽ nhận thư của luật sư!"

 

Tô Vĩ Ỷ mỉm , tự hào dựa vào người đàn ông kia, rồi ghé tai tôi thì thầm: 

 "Đây là trai tôi. Khi biết phải đối mặt với một kẻ như ta, ấy sợ gặp nguy hiểm nên đã quay lại cùng tôi."

 

Tôi nắm lấy tay , giọng nghẹn ngào: 

 "Cảm ơn , Vĩ Ỷ."

 

Sau khi bị đồng nghiệp và sếp nhận ra trong quán cà phê, Trình Tụng vội vàng bỏ chạy. Tô Vĩ Ỷ và trai – Tần Yến, cũng đưa tôi rời đi, tiện đường chở tôi về nhà. 

 Trên đường, điện thoại tôi liên tục reo lên với những tin nhắn từ Trình Tụng:

 

"Tống Du, chúng ta chuyện nghiêm túc đi. Chuyện này có hiểu lầm, em nghe giải thích không?"

 

"Tống Du, nếu em muốn chia tay và hủy hôn thì lập tức trả lại 150.000 tệ mà mẹ đã cho mẹ em vay để chữa bệnh. Nếu không, em phải cưới !"

 

"Em nghĩ với điều kiện của em và gia đình em, em có thể tìm ai tốt hơn sao? Em lấy quyền gì đòi hủy hôn?"

 

"Em đang ở đâu? Nếu không trả lời, sẽ đến gặp bố mẹ em, rằng gia đình em lừa cưới!"

 

Tôi chưa kịp trả lời, Tô Vĩ Ỷ ngồi cạnh qua điện thoại, xem xong tức đến mức suýt nhảy dựng lên trong xe: 

 "Tần Yến! Cái tên khốn đó còn dám đe dọa ấy kết hôn!"

 

Tần Yến dừng xe chờ đèn đỏ, liếc qua màn hình một cái rồi bình thản

 "Tống tiểu thư, văn phòng luật của chúng tôi ở Vân Thành thuộc top đầu. Nếu cần hỗ trợ pháp lý, chúng tôi sẵn sàng giúp miễn phí."

 

Nghe giọng điệu "tổng tài bá đạo" của Tần Yến, mặt Tô Vĩ Ỷ thoáng ửng hồng. 

 Tôi cảm thấy việc quen biết cặp đôi dễ thương này nhờ Trình Tụng chính là điều hữu ích duy nhất mà ta mang lại.

 

"Cảm ơn hai người. Nếu cần, tôi nhất định sẽ nhờ." Tôi tắt màn hình điện thoại, ngẫm nghĩ một lát rồi : "Tần Yến, có thể đưa tôi đến khu tiểu khu Tùng Cảnh không?"

 

Không thêm lời nào, Tần Yến quay đầu xe. Đến nơi, biết đây là nhà của mẹ Trình Tụng, Tô Vĩ Ỷ tỏ vẻ lo lắng. 

 "Yên tâm đi. Mẹ Trình là người tốt. Thế này nhé, lát nữa tôi ra sẽ nhắn tin báo một tiếng."

Mẹ Trình khá bất ngờ trước chuyến thăm đột ngột của tôi nhanh chóng đón tiếp niềm nở. 

 

 Hiện tại, bà vẫn chưa biết chuyện giữa tôi và Trình Tụng, vẫn xem tôi là con dâu sắp vào nhà.

 

Bà khéo tay, đến cả chữ "Hỷ" dán cửa sổ cũng tự cắt. Trên bàn là những dụng cụ giấy cắt mà bà đang dùng. 

 Nhìn vẻ vui vẻ chuẩn bị của bà, tôi không kìm cảm giác cay cay nơi sống mũi.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...