Bất Ngờ Lạnh Lùng [...] – Chương 1

Là một diễn viên vô danh trong giới giải trí, quản lý đề nghị tôi tạo scandal.

Nửa đêm, tôi gõ cửa phòng của vị thái tử gia nổi tiếng lạnh lùng và trong sạch của tập đoàn Kỳ thị:“Chào Kỳ, có thể cho tôi mượn sạc điện thoại không?”

Thái tử gia lạnh nhạt từ chối: “Không .”

Lúc đó, hệ thống bỗng nhiên kích hoạt: 【Ký chủ, tiến tới, chinh phục ta.】

Tôi bước đến, đặt tay lên ngực ấy: “Vậy ngủ chung có không?”

Đêm đó, tôi có một khái niệm mới về sự “trong sạch và lạnh lùng.”

1

“Chào Kỳ, điện thoại của tôi hết pin rồi, có thể cho mượn sạc không?”

Để chứng minh, tôi cố ý lắc lắc điện thoại trước mặt Kỳ Dự Thâm, cố gắng nở một nụ thật ngây thơ.

“Dùng xong tôi sẽ trả lại ngay.”

Người đàn ông trước mặt là thái tử gia của tập đoàn Kỳ thị, gia thế vững mạnh, ngoại hình xuất sắc, dáng người hoàn hảo.

Anh ấy nổi tiếng trong giới là người sống thanh bạch, không scandal, không .

Kỳ Dự Thâm thoáng khựng lại, lạnh lùng đáp: “Không , tôi dùng Huawei.”

Tôi rút từ túi ra chiếc HUAWEI Mate 60 Pro, bất lực : “Trùng hợp quá, cái này cũng hết pin rồi.”

Khóe miệng ấy giật nhẹ, cuối cùng cũng đưa sạc cho tôi.

Với chiều cao 1m87, ấy đứng trước mặt tôi, tạo ra một áp lực khủng khiếp.

Chiếc áo choàng tắm buộc hờ, để lộ cơ ngực rắn chắc.

Tôi nuốt khan, cố gắng nhích thêm một chút: “Tôi quên mang thẻ phòng, có thể sạc ở đây không?”

Anh tôi bằng ánh mắt sâu xa, rồi chỉ về phía ổ cắm trong phòng khách.

Tôi cẩn thận ngồi xuống ghế sofa. Chỉ cần ở lại đây nửa tiếng, ngày mai tôi chắc chắn sẽ lên trang nhất.

Quản lý Trần tỷ từng , dù là scandal, miễn nổi tiếng thì vẫn tốt.

Kỳ Dự Thâm đi lấy một chai nước đưa cho tôi.

“Cảm ơn .”

“Tôi đi tắm, sạc xong thì tự đi.”

“Vâng, ạ.”

Tôi gật đầu như gà mổ thóc, cuối cùng cũng không còn phải ngại ngùng nữa.

Tiếng nước trong phòng tắm vang lên, cơ thể căng cứng của tôi cũng dần thả lỏng.

Hai mươi phút sau, cửa phòng tắm mở ra.

Tôi định kiếm thêm lý do để nán lại, quay đầu thì thấy ấy bước ra với một chiếc khăn quấn ngang eo.

Phần thân trên với cơ bắp săn chắc lộ ra, mái tóc đen hơi rối vương nước, từng giọt chảy xuống khuôn mặt sắc sảo, rơi dọc theo hàm dưới, qua sáu múi bụng và biến mất sau chiếc khăn tắm.

Tôi bỗng thấy khát nước, cầm chai nước vừa rồi định mở ra.

Không mở .

Anh ấy bước tới, mang theo hương thơm sau khi tắm.

Anh lấy chai nước từ tay tôi, vặn nắp rồi đưa lại: “Sao còn chưa đi?”

Tôi uống một ngụm, nhỏ giọng hỏi: “Có thể sạc thêm một lúc nữa không?”

“Không , tôi muốn ngủ.”

Lúc này, hệ thống bỗng xuất hiện: 【Ký chủ, tiến tới, chinh phục ta.】

Tôi nghẹn nước, không nuốt , ho sặc sụa.

2

Một tháng trước, tôi gặp một vụ tai nạn xe nhỏ. Khi tỉnh lại, tôi bất ngờ nhận một hệ thống chinh phục.

Hệ thống rằng đó là để bù đắp cho cuộc sống đơn 25 năm không của tôi.

Chỉ cần hoàn thành các nhiệm vụ chinh phục, tôi sẽ nhận phần thưởng và đạo cụ từ hệ thống.

Nhiệm vụ đầu tiên của tôi là chinh phục Kỳ Dự Thâm.

Nhìn người đàn ông cao lớn trước mặt, tôi thấy hơi sợ:

【Tôi không , khó quá.】

Hệ thống nham hiểm: 【Khó? Tất nhiên là khó rồi! Tôi đặc biệt chọn người “lớn” nhất cho . Tin tôi đi, cứ mạnh dạn tiến tới, đảm bảo tuyệt vời.】

Hả? Tôi đâu có đến “lớn” đó!

Hệ thống tiếp tục khuyên nhủ: 【Ký chủ, hoàn thành nhiệm vụ sẽ nhận phần thưởng rất hấp dẫn đấy.】

Tôi nhắm mắt, cắn răng : “Anh Kỳ, có thể ngủ chung không?”

“Chuyện gì?” Kỳ Dự Thâm rõ ràng bị tôi choáng váng, khuôn mặt tràn đầy vẻ khó tin.

Tôi rất ngượng, ngón chân lại bắt đầu cào cào sàn nhà… phải giải thích thế nào đây?

Hệ thống: 【Nhanh lên, hành đi.】

Tôi: 【Tôi… tôi không dám.】

Hệ thống: 【Đừng nhát, cứ thôi.】

Tôi đưa tay đặt lên ngực ấy, tiện tay bóp nhẹ, cảm giác thật tuyệt.

Cơ thể ấy cứng đờ, mặt đỏ tai hồng: “Cô đang gì?”

Tôi cảm nhận nhịp tim mạnh mẽ dưới tay mình, dường như hơi rối loạn. Mặt đỏ bừng, tôi cố nặn ra nụ quyến rũ: “Anh Kỳ, muốn ngủ chung không?”

Đôi mắt ấy sâu thẳm, nắm lấy tay tôi đang đặt trên ngực, siết nhẹ, giọng trầm hơn vài phần: “Cô chắc chứ?”

Hệ thống hét lớn: 【Đồng ý đi, đồng ý đi! Người vừa đẹp vừa giỏi, đầu tư không lỗ.】

Ánh mắt tôi dần hạ thấp, khẽ gật đầu.

Ngay giây tiếp theo, chân tôi rời khỏi mặt đất, bị ấy bế thẳng đến giường.

Anh khẽ, hơi thở áp sát như một cơn bão, khiến tôi dần không thở nổi.

Tôi đưa tay định đẩy ra một chút, chỉ dùng một tay giữ chặt hai cổ tay tôi trên đỉnh đầu.

Ánh mắt tôi mơ màng, mang chút men say: “Không biết ?”

Giọng khàn đặc.

Tôi không chịu thua, vừa thở dốc vừa đáp: “Anh Kỳ trông có vẻ rất giàu kinh nghiệm.”

Lại là một tràng nhẹ: “Có những việc đàn ông sinh ra đã biết.”

Kỳ Dự Thâm lập tức dùng hành để chứng minh cái gọi là “năng khiếu bẩm sinh” của đàn ông.

3

Sáng hôm sau, khi mở mắt ra, ánh nắng đã chiếu sáng cả căn phòng.

Đầu tôi vẫn hơi choáng, toàn thân đau nhức không chỗ nào lành lặn.

Kỳ Dự Thâm đã không còn trong phòng. Tôi ngồi dậy.

Hệ thống bắt đầu phát thưởng.

【Hoàn thành nhiệm vụ, tăng 20 điểm quyến rũ.】

【Hoàn thành nhiệm vụ, tăng 10 điểm nhan sắc.】

【Hoàn thành nhiệm vụ, tăng 20 điểm độ mịn màng của da.】

【Hoàn thành nhiệm vụ, tăng 350 điểm diễn xuất.】

【Hoàn thành nhiệm vụ, tăng 10 điểm trắng sáng da.】

【Hoàn thành nhiệm vụ lần đầu, tặng thêm một vai diễn mới.】

Hệ thống bổ sung: 【Là vai nữ số 4 đấy, cố lên nhé ký chủ. Nhiệm vụ càng nhiều, phần thưởng càng lớn.】

Nghe một loạt phần thưởng công bố, tôi không khỏi phấn khích.

Với một diễn viên nhỏ mờ nhạt như tôi, không có gì quan trọng hơn kỹ năng diễn xuất và kịch bản.

Đúng lúc này, điện thoại tôi reo lên. Tôi tiện tay lấy một chiếc áo sơ mi của Kỳ Dự Thâm mặc vào.

Kéo lê đôi chân mỏi mệt ra nghe máy.

Đầu dây bên kia là giọng cao vút của chị quản lý Trần: “Giang Nghiên, tôi đã có tiềm năng mà! Đoán xem tôi có mấy tin tốt muốn báo cho , đoán đúng cả hai, tôi sẽ hết.”

“…Hai.”

“Đoán đúng rồi, đoán đúng rồi! Chuyện vào khách sạn của thái tử gia tập đoàn Kỳ thị và không ra suốt đêm đã lên hot search, nổi tiếng rồi!”

“Còn nữa, có một dự án lớn liên hệ tôi, là vai nữ số 4, nam chính là Tô Tự Bạch – ngôi sao hạng A, đảm bảo sẽ bão. Kịch bản tôi gửi vào email, nhớ xem nhé. Nếu không có vấn đề gì, chúng ta ký luôn. Ha ha ha ha ha…”

Rõ ràng chị Trần đã bắt đầu phát cuồng.

Cúp máy xong, tôi vội vàng mở Weibo.

#Thái tử tập đoàn Kỳ thị và bí mật lộ diện#, #Người thừa kế tập đoàn Kỳ thị qua đêm với diễn viên nhỏ hạng 18#, #Đóa hoa cao ngạo ngã khỏi thần đàn#, #Danh tính thật sự của nữ diễn viên hạng 18 Giang Nghiên là…#

Nhìn hàng loạt từ khóa đang leo top, tôi cảm giác như mơ, trời ơi, tôi sắp nổi tiếng rồi.

Vừa đặt điện thoại xuống, ngoài cửa vang lên tiếng mở khóa.

Kỳ Dự Thâm đẩy cửa bước vào, trên tay còn cầm theo đồ.

Tôi mặc áo sơ mi của ấy, để lộ đôi chân trắng mịn, ánh mắt ấy lập tức tối lại.

Tôi vội vàng kéo áo xuống che, ai ngờ lại vô để lộ những dấu vết mờ mờ dưới xương quai xanh.

Anh tiện tay ném đồ xuống, trong nháy mắt, tôi lại bị đẩy xuống giường.

“Làm thêm lần nữa.”

Ủa, không phải ta nổi tiếng lạnh lùng, trong sạch sao?

4

Hai tiếng sau, ánh mắt tôi vô hồn dựa vào ghế da của chiếc Rolls-Royce.

Hệ thống lại bắt đầu thông báo phần thưởng.

【Hoàn thành mục tiêu chinh phục, diễn xuất +200.】

Diễn xuất tốt thật đấy? Đổi bằng mạng sống mà có.

Người đàn ông bên cạnh trông rất hài lòng.

“Đi đâu, tôi đưa em.”

Tôi yếu ớt đáp: “Về nhà, về Hoa Duyệt, tôi chỉ muốn… nghỉ… ngủ một giấc.”

Chữ “ngủ” vừa đến miệng đã bị tôi nuốt xuống.

Anh khẽ nhếch môi, đưa tay kéo tôi lại gần hơn.

“Để tôi xoa cho, đầu óc em đang nghĩ gì .”

Tôi…

Hệ thống: 【Ký chủ, nằm lên đùi ấy ngay.】

Tôi điên cuồng từ chối: 【Không, tôi không muốn, tôi rất mệt.】

Ngón tay với khớp xương rõ ràng, lực đạo vừa đủ, chậm rãi xoa bóp.

Tư thế ngồi của tôi không thoải mái, kiên trì một lúc, cuối cùng không chịu nổi mà ngả xuống đùi .

Hệ thống: 【Chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ, mở khóa hào quang thân thiện với người qua đường.】

Tôi: 【Cái gì ?】

Hệ thống: 【Bất cứ ai nhận ra sẽ tự +20 điểm thiện cảm.】

Trời ơi, đúng là hệ thống thần thánh, đối với người nghệ thuật như tôi thì quá tuyệt vời. Có hào quang này, lượng anti-fan chắc chắn giảm đi một nửa.

Trên đường về, Kỳ Dự Thâm xem như có chút lương tâm, chỉ yên lặng giúp tôi xoa lưng.

Rất nhanh đã đến tầng hầm chung cư, tôi mở cửa định xuống xe thì bị một bàn tay lớn kéo lại.

Tôi khó hiểu, ngước mắt .

Anh bất đắc dĩ rút điện thoại, đưa đến trước mặt tôi: “Ăn xong rồi chạy, không để lại liên lạc à?”

“À à à.” Tôi vội quét mã, thêm bè.

Hệ thống: 【Trước khi xuống xe, hãy hôn ấy.】

Nhìn khuôn mặt gần trong gang tấc, tôi vội vàng hôn nhẹ một cái rồi nhanh chóng mở cửa, chạy thẳng vào thang máy.

Hệ thống: 【Hoàn thành nhiệm vụ chinh phục, thưởng diễn xuất +20.】

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...