4/ Hôm sau có một bữa tiệc thượng lưu, Mộ Lan đem theo Trần Lập bên mình, còn không ngại ôm eo khoác tay tiến vào trong.
Không có ít ánh găm thẳng vào Trần Lập.
Mộ Lan tỏ ra không quan tâm, còn Trần Lập lại rỉ tai :
“Chủ nhân, bọn họ đều đang tôi đó. Mấy phú bà khác đều đang tôi đấy!”
Mộ Lan lạnh lùng: “Thì sao?”
Trần Lập: “Em không sợ bọn họ nhảy vào tôi à?”
Mộ Lan cau mày: “Anh định cho bọn họ gì mình à?”
Anh ta , ghé sát vào tai :
“Đương nhiên rồi, nếu bọn họ cho tôi con số cụ thể thì tôi sẽ ! Hình như em hối hận à?”
Mộ Lan húc vào cạnh sườn của .
“Đừng có mơ!”
Sau đó thì bỏ đi chuyện xã giao với các ông chủ lớn khác, bỏ lại một mình.
Một lúc sau Mộ Lan chuyện xong lại không thấy đâu nữa, còn đụng mặt Trần Hạ.
Anh ta chủ chào , còn thì lướt qua như không thấy.
Không hiểu sao lại cái trò trẻ con đó, mà tức giận thay cho Trần Lập?
Mộ Lan lắc lắc đầu, chỉ là không muốn tiếp với người tiểu nhân như thế.
Vừa thầy Trần Lập ở một góc khuất của cầu thang, Mộ Lan định bước tới trước mặt thì phát hiện có một người phụ nữ khác đang đè vào tường.
Mộ Linh? Sao chị họ của lại ở đây?
Chưa kịp để hiểu ra huống, Mộ Linh đã đưa ra một cục tiền lớn, với cún của :
“Ảnh đế trần, xem, tôi cũng có tiền, còn có nhiều hơn của Mộ Lan. Chi bằng về với tôi, chỉ cần đồng ý thoát y vì tôi nhảy một điệu, tôi có thể thâu tóm cả showbiz cho !”
Mộ Lan nghe tim hẫng đi một nhịp, sau đó lại đâm ra lo lắng.
Điều kiện tốt như thế, ta chẳng có lý do gì để từ chối cả.
Nhưng ngay lúc này, ta lại hất sấp tiền trên tay ta xuống đất, dẫm lên không thương tiếc.
Anh ngay lập tức đẩy ta ra.
“Múa khỏa thân? Cô điên à? Tôi mà phải mấy cái trò đó?”
Nói xong ta ném xuống dưới đất một tấm thẻ ngân hàng.
“Cầm lấy cái này rồi cút về đi! Về với Mộ gia chủ, trong này có 50 tỷ bảo ông ta ngậm lấy rồi đừng có chuyện ngu ngốc. Nếu ông ta dám ngăn cấm tôi và Mộ Lan một lần nữa như mười năm trước thì tôi sẽ ngay lập tức cho người đánh sập công ty của ông ta!”
Mộ Lan chứng kiến chuyện này thì há hốc.
Không phải ta thiếu tiền nên mới bán thân à?
Chưa hết chuyện, mười giây sau trước mắt liền thấy khung cảnh Trần Hạ quỳ rạp dưới chân Trần Lập.
Bạn thấy sao?