Bảo Bối Của Anh – Chương 3

Chương trình phát sóng trực tiếp. Mở đầu, MC lần lượt hỏi về hình của các khách mời. Đến lượt Lộ Trạch, tất nhiên không tránh khỏi việc nhắc đến chuyện ấy khóc như "chuột chũi". 

MC khéo léo hỏi: “Lộ Trạch, có nghĩ đến khả năng... việc cho rằng có cơ hội quay lại thực chất chỉ là ấy đang muốn thả thính không?”

Đôi mắt buồn bã của Lộ Trạch bỗng sáng lên, không suy nghĩ mà phản bác ngay: “Vậy tại sao ấy không thả thính ai khác? Rõ ràng thái độ của ấy đối với tôi rất khác.”

Bên cạnh vang lên một tiếng khẩy: “Nói cho sang thì là thế, chứ chẳng phải chỉ là chó săn thôi sao?”

Người là Hứa Chí Hạo, một diễn viên vốn không ưa gì Lộ Trạch. Hai người này mà ở cùng một chỗ là thế nào cũng có “bão tố”. Ban tổ chức chương trình ghép họ vào chung chính là để tăng độ hấp dẫn.

Quả nhiên, trên màn hình, các fan của hai bên đang tranh cãi kịch liệt.

Lộ Trạch hừ một tiếng, ngẩng đầu khinh khỉnh đáp: “Chó săn gì chứ? Bảo bối từng rõ ràng tôi là trai kiểu ‘cún cưng’.”

Câu này khiến Hứa Chí Hạo cũng cạn lời.

Bình luận cãi nhau ngay lập tức chuyển sang toàn lời khuyên Lộ Trạch nên tỉnh táo lại.

[Xác nhận, người này đầu óc đương đã đến mức ung thư rồi, nên nhập viện chữa trị sớm đi!]

[Cậu nhóc này đúng là khiến hề của McDonald's cũng phải cúi đầu thán phục.]

[Tôi biết người này, ta không tên là Lộ Trạch, mà tên là Joker.]  [Không nữa, tôi muốn một người trai có tâm trí đương như .]

[...]

Bầu không khí trở nên căng thẳng, tôi hồi hộp lo sợ Lộ Trạch có thể để lộ điều gì đó. May là chỉ tức giận bác bỏ những lời muốn trách móc tôi. Tôi thoáng mềm lòng.

Lúc mới quen nhau, tôi đã từng bị anti-fan mắng đến phát khóc. Anh cũng như thế này, mở riêng một tài khoản phụ để đấu khẩu với mọi người trên mạng, vừa mắng vừa nhẹ nhàng an ủi tôi, như muốn chắn hết những năng lượng tiêu cực nhắm vào tôi, bảo vệ thế giới của tôi khỏi mọi sự tổn thương.

Có lẽ để xoa dịu bầu không khí, MC liền chuyển chủ đề sang tôi.

"Thế Trình Mạn, gần đây có chuyện thú vị nào không? Chia sẻ với mọi người đi."

Tôi vẫn chưa thoát khỏi dòng hồi tưởng, vô thức ấp úng "Ừm" một tiếng, hoàn toàn không nhớ MC vừa gì. Bầu không khí lại trở nên im lặng.

Bỗng Lộ Trạch ho nhẹ hai tiếng, liếc tôi một cái: "MC hỏi, dạo này em có xảy ra chuyện gì không."

Nói xong lại quay đi, không tôi: "Không phải vì em đâu, tôi chỉ muốn chương trình mau chóng tiếp tục thôi."

Tôi mỉm quay sang cảm ơn. Anh không đáp lời đôi tai đã đỏ lên như sắp chảy máu.

Phần bình luận trực tuyến lập tức bùng nổ.

[Chuyện gì đây, tự dưng tôi cảm thấy Trình Mạn và Lộ Trạch khá hợp đó chứ!]

[+1, Lộ có vẻ ngoài lạnh lùng trong lòng lại thẳng thắn, còn Trình Mạn thì dịu dàng, thực sự rất hợp!]

[Lộ Lộ, bỏ qua người con đã lợi dụng đi, Trình Mạn xem, ít nhất ấy cũng là một nhạc sĩ tài năng.] [...]

Tôi đổ mồ hôi lạnh. Nhưng vẫn trả lời một cách bình thường: "Thực ra hôm kia đúng là có một chuyện dở khóc dở xảy ra với tôi."

Tôi thoáng ngừng lại, cảm nhận ánh khó có thể phớt lờ từ ai đó. Không cần nghĩ cũng biết đó là ai, người ấy đang trông chờ tôi tiếp lời.

Tôi hít một hơi, cố gắng giữ bình tĩnh rồi tiếp tục: "Tối đó tôi vô say rượu, tỉnh lại phát hiện đã gửi nhầm tin nhắn, thật sự rất xấu hổ haha."

Vừa dứt lời, MC còn chưa kịp gì, thì "bịch" một tiếng.

Lộ Trạch ngã khỏi ghế, mắt vẫn còn ánh lên vẻ

Hiện trường lập tức chìm trong im lặng.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...