Bàn Về Một Ngàn [...] – Chương 1001

 

 

"Chìa khóa nhà đâu?"

Lâm Cửu một tay đỡ Vân Hồi, một tay lục túi , cuối cùng tìm thấy chìa khóa trong túi quần, cạch một tiếng mở cửa.

Hầu như là do đã uống rượu, khóe mắt của Vân Hồi hơi ửng đỏ. Phần lớn trọng lượng cơ thể đè lên người Lâm Cửu, ghé sát bên tai cậu, hơi thở phảng phất mùi rượu nhè nhẹ, thì thầm: "Hay là ngồi lại một lát rồi đi?"

Lâm Cửu trong lòng bối rối trong chốc lát: "Không không không, không cần đâu."

Cậu bất giác cảm thấy mình như Đường Tăng, còn quái là ai thì không cần cũng rõ.

Lúc trước Vân Hồi vẫn còn giữ sự tỉnh táo, giờ thì thật sự đã say rồi. Nghe , bất ngờ đẩy mạnh Lâm Cửu ép lên cửa, hỏi đầy khó chịu: "Cậu ghét tôi đến sao?"

Lâm Cửu theo bản năng nhắm mắt lại, lắp bắp, suýt nữa cắn vào lưỡi mình: "Không... không ghét."

Vân Hồi bất , chằm chằm vào cậu, lát sau khẽ nhíu mày. Giọng trầm thấp, xen lẫn một thứ cảm phức tạp khó , như tự với chính mình: "Vậy tại sao cậu luôn trốn tránh tôi..."

Lâm Cửu khựng lại, chậm một nhịp mới mở mắt ra, chỉ thấy trong ánh mắt sâu thẳm của Vân Hồi thoáng hiện lên một chút mất mát khó nhận ra. Cậu bất giác lặng thinh, chần chừ nâng tay, như muốn gì đó, nhớ đến việc không thể dính líu cảm với con người, lại buông xuống.

Vân Hồi nhận ra tác của cậu, liền nắm chặt lấy tay cậu, áp sát đến không còn kẽ hở. Nhiệt độ cơ thể hai người xuyên qua lớp quần áo truyền đến nhau, tim đập loạn nhịp.

Trong men say, Vân Hồi giữ chặt gáy Lâm Cửu, buộc cậu thẳng vào mình. Mũi chạm mũi, giọng khàn khàn mang theo một chút mơ hồ, hỏi: "Cậu đang sợ gì?"

Lâm Cửu theo bản năng muốn đẩy ra, thấy Vân Hồi đứng không vững vì đã say, cuối cùng vẫn đỡ lấy vai . Cậu nghiêng đầu, trả lời một cách không giống câu trả lời chút nào: "... Tôi sợ hiểu lầm."

Vân Hồi gần sát đến mức chỉ cần thêm vài milimet nữa là sẽ chạm vào môi: "Không muốn quay lại à?"

Lâm Cửu khẽ gật đầu.

Không ngờ Vân Hồi lại đáp "Ừ", rồi : "Tôi biết."

Nói xong, yết hầu khẽ , bất ngờ cúi xuống hôn mạnh lên môi Lâm Cửu. Giọng khàn khàn đứt quãng phát ra từ giữa đôi môi kề sát, mơ hồ và trầm thấp: "Là tôi muốn quay lại..."

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

, , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , . , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , . , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , ,

 

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...