Bị kẻ thù truyền kiếp chế giễu vì chưa từng yêu ai, tôi tức đến mức phải nhéo cổ mình đến đỏ cả một vệt trên da. “Thấy chưa? Vết hôn của bạn trai tôi đấy.” Anh ta cười khẩy một tiếng: “Chỉ với cô, đàn ông nào mà thèm chứ?” Sau đó, tôi khóc ở cửa khoa sản, kẻ thù truyền kiếp lại xuất hiện với gương mặt đầy giận dữ: “Thằng đàn ông khốn nạn đó là ai? Để tôi đi đánh nó.” “Đừng khóc nữa, cô và đứa bé… tôi chịu trách nhiệm.”
Bạn có thể để lại đánh giá chi tiết bên dưới. Phần này dành cho bình luận của độc giả và không liên quan đến đánh giá 5 sao ở đầu trang.
Chưa có đánh giá nào.
Bình luận
Bạn thấy sao?