Bạn Trai Phú Nhị [...] – Chương 9

9

 

Một tiếng sấm vang lên bên tai.

 

Một người đàn ông trung niên khoảng 50 tuổi dẫn theo bốn, năm người bước vào cửa, sắc mặt xanh mét.

 

Sở Thịnh và Thẩm Gia Đường ngơ ngác sang, vẻ mặt đầy kinh ngạc:

 

"Chủ tịch... sao ngài lại ở đây?"

 

Vị chủ tịch họ Lục ấy thậm chí không thèm liếc hai người họ, mà tiến thẳng đến chỗ ba tôi, cúi đầu chào hỏi với nụ thân thiện:

 

"Chủ tịch Lâm, lâu rồi không gặp."

 

Sau đó, ông ta quay sang tôi với vẻ mặt hiền từ:

 

"Đây là tiểu thư nhà ngài sao? Dung mạo thật xinh đẹp!"

 

Tôi bị huống bất ngờ này cho sợ đến ngây người.

 

Ba tôi sao lại có mối quan hệ với chủ tịch của Thiên Hợp?

 

Ba tôi vỗ nhẹ lên tay tôi, mỉm giải thích: "Năm 2008, khi đầu tư mấy dự án, không cẩn thận lại trở thành nhà đầu tư lớn nhất của Thiên Hợp."

 

Tôi ông với vẻ mặt vô tội, trong lòng có hàng ngàn con ngựa hoang đang lao nhanh. Cái "bàn tay vàng" này cũng quá lớn rồi!

 

Lúc này, Sở Thịnh và Thẩm Gia Đường chắc là lần hiếm hoi có cùng tần số cảm với tôi, cả hai đều tái mặt vì sợ hãi.

 

Ba tôi lại mỉm như Phật Di Lặc:

 

"Chủ tịch Lục, tôi nghe khi Thiên Hợp tuyển người, tiêu chí đầu tiên là đạo đức, thứ hai mới là năng lực. Nhưng hôm nay vừa ... dường như không phải thì phải?"

 

"Hai người kia, một người thì ba phải, chua ngoa, một người thì chê nghèo giàu, vô vô nghĩa. Đạo đức cá nhân rõ ràng có vấn đề. Người như , tôi sao dám tin tưởng họ có thể việc công chính, không thẹn với lòng?"

 

"Nếu cần, con tôi, người bị trong chuyện này, có thể kể chi tiết cho ngài nghe."

 

Chủ tịch Lục vội vàng lành: "Không cần đâu, chắc chắn không cần."

 

"Việc này, tôi sẽ xử lý thỏa đáng."

 

Ba tôi khẽ mỉm , nắm tay tôi định rời đi: "Đây là chuyện nội bộ của quý công ty, tôi và con không tiện can thiệp."

 

Chủ tịch Lục lập tức quay sang Sở Thịnh và Thẩm Gia Đường, sắc mặt tối sầm lại.

 

Ông ta không thêm gì, chỉ lạnh lùng ném xuống một câu: "Về chuẩn bị thủ tục từ chức đi."

 

Rồi vội vàng chạy theo ba tôi: "Chủ tịch Lâm, nếu ngài đã đến đây, tôi tiện thể báo cáo hình đầu tư quý IV cho ngài..."

 

Qua khóe mắt, tôi thấy Thẩm Gia Đường cả người run rẩy, nặng nề ngồi bệt xuống sàn, trong khi Sở Thịnh đứng cứng đơ, không nhúc nhích nổi.

 

10

 

Khi tiễn ba tôi lên xe, ông đột nhiên trông như vừa nhớ ra điều gì đó:

 

“Cô kia... sao ba cảm thấy có chút quen mắt?”

 

Tôi ngẩn người, rồi đáp lời: “Va mẹ ấy hình như cũng kinh doanh, có lẽ từng gặp qua lúc nào đó?”

 

Ba tôi lắc đầu: “Không phải…”

 

Ông đột nhiên vỗ đùi: “Con ! Con còn nhớ Lưu của con không? Người phụ trách chi nhánh ấy!”

 

Chú Lưu mà ba tôi nhắc đến, tên đầy đủ là Lưu Khải Niên, là tổng giám đốc một chi nhánh công ty của ba tôi.

 

Phải rằng ông ấy trạc tuổi ba tôi lại thấp bé, hói đầu, mũi tẹt, mắt hí, miệng đầy răng vàng, bụng bia to như phụ nữ mang thai tám tháng, quan trọng nhất là vô cùng xấu xí!

 

Mỗi lần chuyện với ông ấy, tôi đều phải nín thở vì không chịu nổi.

 

“Nhớ chứ, sao ba lại nhắc đến ông ấy?”

 

Ba tôi vuốt cằm, như đang suy nghĩ gì đó:

 

“Hình như kia là tiểu tam mà ông ấy bao nuôi ở ngoài. Lần trước ba thấy ông ấy đăng hình trên vòng bè, ấy còn tác trái tim với ông ta! Tuyệt đối không nhầm !”

 

Ba tôi có một đặc điểm là chỉ cần đã gặp qua hoặc thấy qua ảnh thì sẽ không quên . Về điểm này, ông rất tự tin.

 

Chúng tôi đều sững sờ.

 

Không thể nào?

 

Tôi lập tức lục lại danh bạ đen, tìm thấy ảnh của Sở Thịnh, rồi đưa cho ba tôi xem:

 

“Ba mau hỏi Lưu xem sao!”

 

Ba giây sau, giọng giận dữ của Lưu Khải Niên vang lên bên trong chiếc Rolls-Royce dài:

 

“Con kỹ nữ này! Ở nhà tôi, đi xe tôi, mà còn lấy tiền của tôi để bao nuôi trai bên ngoài! Tôi phải xử lý nó!”

 

Tôi ngồi bên cạnh, há hốc mồm.

 

Thì ra thân phận "bạch phú mỹ" (tiểu thư giàu có) của Thẩm Gia Đường là giả!

 

Cô ta lại chính là tiểu tam mà Lưu bao nuôi bên ngoài!

 

Thế thì Sở Thịnh chẳng phải là "tiểu tam của tiểu tam" sao?

 

Thật là kích thích!

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...