Bạn Trai Muốn Tôi [...] – Chương 7

7

 

Tôi không dừng lại ở đây. 

 

Tôi đăng câu chuyện của chúng tôi lên các nền tảng xã hội như Xiaohongshu, thậm chí còn đăng vào nhóm việc của ta.  

 

Tôi muốn để mọi người trong công ty thấy ta là một kẻ đê tiện và đáng khinh đến mức nào.

 

Trình Minh hoàn toàn bị "chết xã hội".

 

Không chịu nổi sự chế giễu của đồng nghiệp, ta đã nghỉ việc. 

 

---

 

Không ai ngờ rằng lúc này, Quách Hiểu Lôi lại đứng ra bênh vực cho Trình Minh.  

 

Từ thời học sinh, Quách Hiểu Lôi đã như cái bóng sau lưng tôi và Trình Minh. Không ai ý đến ta, chỉ cần quay đầu lại, ta luôn ở đó.

 

Ánh mắt của ta luôn dõi theo Trình Minh. Thậm chí sau khi tốt nghiệp, ta còn xin vào công ty nơi tôi việc. 

 

Mỗi lần Trình Minh đến đón tôi, chỉ cần ngẩng đầu lên, chắc chắn sẽ thấy ta đứng bên cửa sổ, lặng lẽ theo. 

 

---

 

Quách Hiểu Lôi đăng bài trên mạng xã hội, nghiêm túc bảo vệ ta:  

 

"Tôi thấy việc chia đôi chi phí cũng chẳng có gì sai. Đã chia tay thì phải rõ ràng, điều này không liên quan đến nhân phẩm. Nếu Trình Minh bảo Trương Minh Nguyệt lừa ta 60.000 tệ, thì bằng chứng của ấy cũng chẳng chứng minh điều gì. Có thể Trình Minh đã chuyển tiền và ấy đã tiêu hết tiền mặt rồi."

 

"Bốn năm qua, cách Trình Minh đối xử với , chúng tôi đều thấy rõ. Nếu ta không thật lòng, liệu ta có thể kiên trì bốn năm mang bữa sáng đến ký túc xá cho ? Liệu ta có thể vì thích mà xếp hàng ba tiếng mua bánh ngọt? Hay vì buồn mà nửa đêm đi leo núi ngắm sao cùng ? Yêu đương không thể chỉ có một người cho đi, còn người kia chỉ biết nhận."

 

"Nói gì thì , gặp phải người như , chỉ biết nghĩ cho bản thân, Trình Minh thật sự là quá xui xẻo."

 

---

 

Không lâu sau, Quách Hiểu Lôi và Trình Minh nhanh chóng công khai hẹn hò.  

 

Vài ngày sau, đồng nghiệp chỉ xuống tầng dưới: "Nguyệt Nguyệt, đó không phải trai cũ của cậu sao?"

 

Dưới tầng, Quách Hiểu Lôi ôm chầm lấy Trình Minh, ta dịu dàng khoác vai ta, tặng ta một bó hoa tươi lớn.  

 

Anh ta nâng mặt ta lên, ân cần đặt một nụ hôn lên môi.  

 

Chúng tôi dường như đã đổi vai trò. Quách Hiểu Lôi ngẩng đầu lên, mỉm thách thức tôi.  

 

Tôi chỉ đáp lại đồng nghiệp: "Đó là trai cũ của tôi."

 

---

 

Quách Hiểu Lôi và Trình Minh công khai đương, ta đặc biệt thích thể hiện trước mặt tôi.  

 

Hôm nay nhờ ta tặng hoa, ngày mai nhờ ta mang cơm, ngày kia trời mưa, Trình Minh chắc chắn sẽ đứng dưới tầng che ô đón ta.  

 

Một lần, Quách Hiểu Lôi mang món canh mẹ Trình Minh nấu đi qua văn phòng tôi mấy lần, lớn tiếng ngọt ngào phàn nàn:  

 

"Ôi trời! Canh này tôi uống đến chán rồi, tôi bảo không cần nữa mà mẹ trai tôi cứ nằng nặc nấu cho tôi. À~ Tôi không như ai đó, không biết trân trọng đâu."

 

Tôi bật lạnh, bước ra khỏi văn phòng đáp lại ta: "Cô nhặt rác thì cứ nhặt đi, gì phải phô trương như thế?"

 

Quách Hiểu Lôi giận dữ, định gì đó, tôi giơ ngón tay lên trước môi ra hiệu: "Suỵt! Ở nơi công cộng đừng hét to như thế, có biết giữ chút lịch sự không?"

 

Quách Hiểu Lôi tức đến đỏ mặt: "Cô!"

 

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...