Bạn Trai Khiếm Thính [...] – Chương 2

Con ngươi của Hoắc Tầm đen láy, nhạt: “Vậy còn thầy Thẩm thì sao? Cô đang căng thẳng gì thế?”

Tôi ghì chặt bàn tay phải đang run rẩy: “Máy ảnh nặng, cầm chụp ảnh hồi lâu nên có hơi run tay.”

“Vậy sao?”

Tôi cúi đầu: “Hoắc tổng, nếu không còn việc gì thì tôi quay về chuẩn bị đây.”

Không đợi Hoắc Tầm trả lời, tôi đã nhấc chân rời đi.

“Thầy Thẩm.” Hoắc Tầm gọi với theo: “Nếu như một người từng phản bội đột nhiên xuất hiện trước mặt, sẽ gì?”

3.

Mặc dù tôi và Hoắc Tầm chia tay không êm đẹp, sao có thể tính là phản bội .

Hơn nữa với tính cách của Hoắc Tầm, nếu như nhận ra tôi, điều đầu tiên nhất định là sẽ vạch trần tôi, chứ không thể hờ hững lạnh lùng như bây giờ .

Tôi hít một hơi thật sâu, nghiêng người, giọng mang ý , bộ dạng công tư phân minh:

“Hoắc tổng, mặc dù tôi không biết và người đó từng có xích mích gì, tôi thấy con người nên về phía trước, đừng lúc nào cũng phải cố chấp với những chuyện nhỏ nhặt trong quá khứ.”

“Chuyện nhỏ nhặt sao? Thầy Thẩm thật là rộng lượng.” Hoắc Tầm cong môi: “Nhưng nếu như tôi vẫn cố chấp nắm lấy không buông thì sao?”

“Hoắc tổng, đây là chuyện riêng của , tôi chỉ là một thợ chụp ảnh, e là không đủ năng lực để giúp .”

Hoắc Tầm tôi, không gì.

Tôi cố gắng giữ bình tĩnh, giống như giây tiếp theo sẽ bị vạch trần.

Hồi lâu…

“Cũng đúng.” Hoắc Tầm : “Cô chỉ là thợ chụp ảnh mà thôi.”

4.

Buổi chụp hình rất suôn sẻ, kết thúc sớm hơn so với dự kiến một giờ.

Sau khi tiễn Hoắc Tầm, tôi bắt đầu thu dọn dụng cụ chụp ảnh.

Hiểu Hiểu chạy đến kéo cánh tay của tôi lôi về phía cửa: “Quán Quán, mau đi đi! Xảy ra chuyện lớn rồi!”

“Sao thế? Xảy ra …”

Giọng , đang thì dừng lại.

Bên ngoài studio rải đầy hoa hồng, ở giữa dùng nến xếp thành tên của tôi.

Nói sao nhỉ?

Thật sự rất phèn, rất sến.

Tôi đã từ chối Triệu Cảnh ba lần rồi, không ngờ ta vẫn chưa bỏ cuộc.

Lại còn muốn ở trước mặt mọi người, bày ra cho tôi cảnh tượng xấu hổ này.

Không ai biết, sắc mặt dưới lớp khẩu trang của tôi lúc này kém đến mức nào.

Tôi bị dị ứng với phấn hoa, may mà có đeo khẩu trang.

Quay người muốn rời đi, bị Triệu Cảnh ngăn lại.

Anh ta ôm bó hoa đi tới: “Thẩm Quán, thật sự rất thích, rất thích em.”

“Anh nhất định sẽ đối xử với em thật tốt.”

“Em đồng ý đi, có không?”

Trong chốc lát, tôi thất thần.

Những lời này, tôi cũng đã từng qua với Hoắc Tầm.

5.

Tôi đối với Hoắc Tầm hoàn toàn là vì thấy sắc nổi ý.

Trong vô số người mà tôi từng gặp, chỉ có Hoắc Tầm là hoàn hảo nhất trong lòng tôi.

Người mẫu nam trong quán bar, lại có dáng vẻ khó gần.

Trên tai còn đeo máy trợ thính, khiến càng trở nên lạnh lùng.

Sau này tôi mới biết, quán bar đó kinh doanh dưới trướng nhà họ Hoắc.

Tôi nhất thời kích , dùng hết mọi cách, lì lợm đeo bám, lừa gạt .

Cuối cùng, tôi cũng dụ dỗ người lên giường.

Tối hôm đó, tôi ghé sát bên tai Hoắc Tầm rất nhiều câu thương:

“Hoắc Tầm, em rất thích, rất thích .”

“Hoắc Tầm, em nhất định sẽ đối xử với thật tốt, tốt vô đối luôn.”

“Hoắc Tầm, chúng ta nhau có không?”

Hoắc Tầm ngẩng đầu lên khỏi cổ của tôi, đôi mắt đen láy chằm chằm vào tôi: “Em thật sự, rất thích sao?”

Tôi không có thời gian bóc tách phân tích cảm đang dâng trào trong đôi mắt của Hoắc Tầm:

“Ừ, đúng .”

Hoắc Tầm đè giọng: "Em đồng ý với cả đời này chỉ mình , thì chúng ta sẽ đương.”

Lúc đó, tôi hoàn toàn không nghiên cứu kĩ hai từ “một đời” trong miệng Hoắc Tầm là gì.

Tôi ngẩng đầu, cắn lên môi Hoắc Tầm:

“Được, chỉ thích mỗi .”

Sau này ở với nhau tôi mới biết, biểu cảm lạnh lùng cấm dục của Hoắc Tầm hoàn toàn là giả vờ.

Anh còn ham muốn hơn bất kì người nào.

Tôi luôn thích tháo máy trợ thính của trong lúc rồi ghé sát vào tai những câu tục tĩu, tùy ý rên rĩ.

Nhìn rõ ràng là không nghe thấy, lại tỏ ra rất nhẫn nhịn.

Tính cách của tôi kiêu ngạo, lại xấu nết.

Hoắc Tầm nghe lời tôi răm rắp, luôn dỗ dành tôi, mặc tôi muốn gì cũng .

Khiến tôi cho rằng thật sự sẽ có một đời.

Mãi cho đến khi tôi vô , thấy tấm ảnh của Hoắc Tầm chụp chung với bố tôi.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...