Bạn Trai Của Tôi [...] – Chương 8

Ánh đèn trong phòng hát karaoke lấp lánh đủ màu sắc, trên bàn đã bày đầy đủ các loại đồ ăn vặt và nước ngọt, chiếc bánh kem 10 inch tỏa ra mùi sữa thơm lừng.

Giang Khả Nhi thay đổi phong cách ăn mặc nhẹ nhàng thường ngày, diện một chiếc váy đỏ không tay, nổi bật cho làn da trắng như tuyết. Thiết kế váy xòe không mất đi vẻ ngọt ngào đáng thường ngày của ta, mà ngược lại, vì màu sắc rực rỡ mà càng thêm phần quyến rũ. Mái tóc đen nhánh cài một chiếc vương miện nhỏ xinh, sơ qua, thật sự có vài phần giống công chúa nhỏ.

Cô ta là một rất thông minh. Dưới ánh đèn mờ ảo của phòng hát, cho dù là màu sắc nhã nhặn đến đâu cũng sẽ trở nên nặng nề cứng nhắc. Mà chiếc váy đỏ lại không hề "lố" một chút nào, ngược lại giống như đóa hồng hé nở, nổi bật giữa đám đông. Bản edit của Cuối Đầu Trước Bát Cơm cute đáng eo

Cô ta còn đặc biệt trang điểm mắt long lanh, vô cùng xinh đẹp.

Khi thấy chúng tôi bước vào, người đẹp lập tức sáng mắt lên, chạy đến.

"Anh Thần Hiên, đến thật rồi à, em vui quá." Cô ta giả vờ kinh ngạc che miệng, chiếc túi giấy trong tay Mã Thần Hiên: "Đây là quà tặng em sao?"

"Ừ." Mã Thần Hiên đưa túi giấy cho ta: "Chúc em sinh nhật vui vẻ."

"Trương Khả Nhi." Anh ấy bổ sung.

Tiếng "hí hí" của Hạ Hạ bị chặn lại ngay cổ họng. Tôi phải dùng sức bấm móng tay vào mu bàn tay mới có thể miễn cưỡng không trở nên giống ấy.

Mã Thần Hiên nhận ra có gì đó không đúng, vội vàng sửa lời: "Không phải, Tưởng… Dương Khả Nhi?"

Đây là chương trình đoán chữ à?

"Anh Thần Hiên thật biết ." Giang Khả Nhi cố gắng giữ vững biểu cảm, mở túi giấy ra: "Anh tặng Khả Nhi cái gì ?"

Bên trong là một cuốn "Cơ sở thực hành máy tính".

"Mong em có thể thông qua nó để có nhiều kiến thức hơn, sớm ngày thực hiện ước mơ tự sửa máy tính của mình." Mã Thần Hiên chân thành .

Giang Khả Nhi quả nhiên vẫn là Giang Khả Nhi, mắt ta đảo một vòng, không những không đập sách, mà còn vừa nhận lấy túi giấy, vừa chu môi giả vờ giận dỗi: "Anh đáng ghét thật đấy, chọn quà kiểu này để bắt nạt người ta."

"Nhưng mà là con trai, không biết chọn quà cho con là chuyện bình thường, em tha thứ cho ." Cô ta , quay sang tôi: "Quà của chị chắc chắn là tốt hơn ấy nhiều rồi."

"Chị, chị tặng Khả Nhi cái gì ?"

Đã có không ít người về phía chúng tôi. Tôi quyết định thẳng: "Tôi đi cùng trai thôi. Trước đây chưa từng chuyện với em, không biết buổi tụ tập này mọi người đều phải chuẩn bị quà, ngại quá, chúc em sinh nhật vui vẻ."

Dưới ánh mắt của mọi người, khóe miệng Giang Khả Nhi hơi nhếch lên một chút, sau đó nhanh chóng ngẩng đầu, vội vàng : "Không, ý em không phải . Cho dù chị cảm thấy không quen biết em, thì em cũng đã coi chị là tốt rồi. Hôm nay là sinh nhật mà em mong chờ từ rất lâu rồi, cho dù chị không tặng gì, em…"

"Cô ấy có tặng." Mã Thần Hiên .

Ánh mắt mọi người đổ dồn vào Mã Thần Hiên. Mã Thần Hiên nắm lấy tay tôi, giọng dõng dạc.

"Cô ấy tặng, là sự xuất hiện."

Cả căn phòng im phăng phắc. Vài chục giây sau, Hạ Hạ lặng lẽ thò đầu ra: "Tôi tặng, là sự tham dự."

Mã Thần Hiên hỏi Giang Khả Nhi: "Chúng ta có thể vào trong chưa?"

Mã Thần Hiên có vẻ không hài lòng khi Giang Khả Nhi cho chúng tôi vào, bèn lầm bầm ở một góc: "Anh còn tưởng là ta sẽ đuổi chúng ta ra ngoài, như cũng có cớ chuồn rồi."

"Không ngờ ta lại là người rộng lượng như ." Mã Thần Hiên .

"Lý Diệu còn rộng lượng hơn." Hạ Hạ chen miệng: "Nếu tao biết có người chuyện như , dù có xa xôi cách trở đến đâu, tao cũng phải chạy đến bóp c.h.ế.t ta. Vậy mà mày, không những không bóp c.h.ế.t ta, còn để ta ở bên cạnh trai."

Mã Thần Hiên tôi với ánh mắt biết ơn: "Diệu Diệu, em thật sự quá rộng lượng."

Hạ Hạ ghé sát tai tôi, nhỏ giọng : "Bạn trai mày thật sự quá thẳng thắn đấy?"

Tôi: "Tự tin lên, ấy là đồ ngốc."

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...