Tôi xung Điểuh, mọi người đã tự dạt ra xa, tạo thành một vòng tròn trống có bán kính một mét, như thể chúng tôi đang đứng giữa bàn dân thiên hạ giơ mã QR màu vàng .
Kế hoạch ban đầu của tôi là để Mã Thần Hiên dùng nghệ thuật ngôn ngữ để liên tục từ chối Giang Khả Nhi. Cô ta muốn bỏ cuộc thì bỏ cuộc, muốn tức c.h.ế.t thì tức chết.
Hiện tại, một con đường chưa từng lên kế hoạch đã xuất hiện: Giang Khả Nhi rất có thể sẽ nghĩ chúng tôi bị thần kinh, sau đó giống như những người xung Điểuh mà tránh xa chúng tôi.
Nghĩ đến đây, tôi vội vàng nắm lấy tay Mã Thần Hiên, với ta: "Xin chào, tôi là chồng."
Chưa đến chiều, điện thoại của Hạ Hạ - cùng phòng tôi đã gọi đến.
Hạ Hạ: "Tao thấy mày tái xuất giang hồ rồi đấy."
Ảnh của tôi lại một lần nữa vinh danh trên "confession" của trường, rất may là bên cạnh còn có mặt của Mã Thần Hiên.
Hạ Hạ: "Nghe cái tiêu đề này: "Nhà ăn số 2 xuất hiện chồng nữ, rốt cuộc là bách hợp hay đồng tính?".
Hạ Hạ: "Tuy từ ngữ hơi thô tục, mà nghe vần điệu các thứ, rất có tầm."
Tôi: "… Còn gì nữa không?"
Hạ Hạ: "Vì mà hái hoa dại, chi bằng vì mà cao thêm vài cm."
Mẹ kiếp!
Càng nghĩ càng tức, tôi cúp điện thoại, lên Zhihu đặt câu hỏi: Bị tổn thương bởi những lời trên mạng có thể cầu bồi thường không?
Bình luận hot nhất: Mẹ mày chứ. Đi đi, chia tao một nửa.
Muốn cắt hết dây mạng của mấy người quá đi mất.
...
Sau khi nghe xong toàn bộ câu chuyện ở nhà ăn, Hạ Hạ không là phẫn nộ tột độ, thì cũng là phẫn uất thay.
Cô ấy cũng là thành viên của câu truyenne bộ báo chí, nên biết một số chuyện nội bộ. Hóa ra, Giang Khả Nhi này là "khách quen", chỉ cần đối phương có ngoại hình, gia cảnh, học vấn đạt tiêu chuẩn, ta sẽ cố ý tiếp cận, hòng khiến đối phương phải lòng mình.
Như xem ra, ta không phải thật sự thích Mã Thần Hiên, chỉ là muốn dùng cách này để chứng minh sức hút của bản thân mà thôi.
"Nhưng mà," Hạ Hạ bổ sung, "Bạn trai mày khiến con nhỏ đó mất mặt như , không chừng lại càng khơi dậy ý chí chiến đấu của nó."
Lời này rất đúng. Có một từ gọi là "chi phí đã bỏ ra", Giang Khả Nhi dạo này ngày nào cũng đụng tường với Mã Thần Hiên, lại càng thất bại càng kiên cường, không đạt mục đích thì quyết không bỏ cuộc.
Hơn nữa, tôi mơ hồ cảm thấy ta đang âm mưu điều gì đó.
"Tuyệt chiêu" đến còn nhanh hơn tôi tưởng tượng. Không đến mấy ngày sau, Giang Khả Nhi đã đăng lời mời trong nhóm chat lớn của câu truyenne bộ báo chí, mời mọi người trong câu truyenne bộ cuối tuần này đi hát karaoke, nhân tiện tổ chức sinh nhật cho ta. Bản edit của Cuối Đầu Trước Bát Cơm cute đáng eo
"Mọi người đều đến nhé, cũng nhất định phải đến đấy." Trong tin nhắn thoại, giọng của ta nũng nịu, nghe rất ngọt ngào đáng .
Tôi ngăn Mã Thần Hiên định từ chối.
Đã đến lúc phải giải quyết dứt điểm chuyện này rồi.
So với việc phải chịu đựng sự quấy rầy của ta, chi bằng rõ ràng, dứt khoát một lần cho xong.
"Lẽ ra phải từ sớm rồi," Hạ Hạ cũng ủng hộ quyết định của tôi, "Tục ngữ có câu, ruồi nhặng không cắn c.h.ế.t người nó khiến người ta khó chịu. Cậu là nữ hiệp nhổ cây liễu, sao có thể cứ mãi né tránh một tiểu trà xanh nhỏ nhoi chứ."
"Tục ngữ có câu, cây non không uốn thì không thẳng, người không dạy dỗ thì sẽ hư."
"Tục ngữ có câu, thợ rèn phải tự cầm kìm, nông phải tự xuống ruộng."
"Tục ngữ có câu…"
Tôi không nhịn ngắt lời ấy: "Sao mày biết nhiều tục ngữ thế?"
"Điểu tâm nhiều như gì," Hạ Hạ lắc đầu, "Chi bằng nghĩ xem cuối tuần này mặc gì, trang điểm như nào, đừng có mà thua con nhỏ đó về khí thế. Ngoại trừ điều đó ra, tao không tin nó còn có thể giở trò gì nữa."
Hai chúng tôi nhau . Thật ra, trong lòng tôi cũng không có bao nhiêu kiêng dè đối với buổi tụ tập này. Đối với loại chuyện này, chỉ cần người bị dụ dỗ không tự "hạ mình", và cặp đôi tin tưởng lẫn nhau, thì cho dù đối phương có dùng thủ đoạn gì, cũng không thể lay chuyển cảm của họ.
Nhưng, chúng tôi đều quên mất một câu tục ngữ.
"Khinh địch tất bại."
Đây là suy nghĩ cuối cùng trong đầu tôi khi thấy Giang Khả Nhi ngã xuống.
Bạn thấy sao?