Bạn Trai Của Mẹ [...] – Chương 2

 

Rồi tiếp:

 

"Anh mua một món quà nhỏ cho em, để trong túi xách ở phòng khách, em xuống lấy giúp nhé."

 

Tôi giả vờ nũng nịu để đẩy ra ngoài, đợi khi xuống dưới, tôi lập tức đổ bát yến sào vào bồn cầu.

 

Khi quay lại, tôi đưa chiếc bát rỗng cho , khen ngợi:

 

"Được vợ một người chồng chu đáo, lãng mạn như , em thấy như đang mơ ."

 

Tôi mua cho ấy một chiếc cà vạt, :

 

"Chỉ cần là món quà em tặng, sẽ trân trọng mãi mãi."

 

Trịnh Minh Xuyên tắt đèn, nằm cạnh tôi.

 

Tôi giả vờ ngủ, dù lòng đầy bất an, không dám cử , sợ nghi ngờ.

 

Không biết bao lâu sau, khẽ gọi:

 

"Tiểu Hi."

 

Thấy tôi thở đều, không phản ứng, cẩn thận bước xuống giường.

 

Trịnh Minh Xuyên đi thẳng ra ngoài phòng ngủ.

 

Trong phòng đã có phòng tắm riêng, chắc chắn không đi vệ sinh.

 

Khoảng 20 phút sau vẫn chưa quay lại, tôi nhẹ nhàng bước xuống giường, lặng lẽ tìm kiếm.

 

Không thấy ở tầng một hay tầng hai.

 

Tôi lên tầng ba – nơi mẹ tôi ở.

 

Bà từng dặn rằng bà cần yên tĩnh, thường xử lý tài liệu công ty trên đó. Ngoài người giúp việc, không ai phép lên tầng ba.

 

Nhưng lần này, vì tò mò, tôi quyết định lên xem.

 

Cởi dép ra, tôi bước chân trần lên tầng ba.

 

Từ hành lang, tôi đã nghe thấy tiếng rên rỉ của phụ nữ.

 

Tôi hiểu ngay âm thanh đó là gì.

 

Tôi rùng mình, những gì mình nghe và biết đến không chỉ tan vỡ hôn nhân, mà còn cả niềm tin vào thân. 

 

Để trừng , tôi phải có kế hoạch thoát thân và bắt họ trả giá cho những gì họ đã .

 

Trước đây, tôi từng thắc mắc tại sao mẹ tôi, người từ nhỏ đã không ưa gì tôi, đột nhiên thay đổi, không chỉ để tôi việc ở công ty của bà, còn cho tôi sống chung và cẩn thận chọn chồng cho tôi.

 

Ba tôi từng an ủi rằng có lẽ bà cảm thấy áy náy, hối hận vì những năm qua đã không tròn trách nhiệm, muốn bù đắp cho tôi.

 

Có vẻ như bà nội tôi đúng, mẹ tôi là người phụ nữ toan tính không gì cản trở .

 

Ba mẹ tôi ly hôn khi tôi còn rất nhỏ.

 

Họ hàng bên ba đều mẹ tôi là người phụ nữ chỉ biết nghĩ cho lợi ích bản thân.

 

Khi cưới ba tôi, ông nội vẫn đang là giám đốc một nhà máy điều hòa.

 

Mẹ tôi luôn hy vọng sẽ dựa vào mối quan hệ của ông nội để thăng tiến.

 

Nhưng không lâu sau khi sinh tôi, ông nội đột ngột qua đời vì xuất huyết não.

 

Mất đi sự bảo vệ từ ông, ba tôi chỉ là một công nhân bình thường, và con đường thăng tiến của mẹ tôi cũng chấm dứt.

 

Năm tôi 5 tuổi, mẹ tôi quyết định ly hôn.

 

Ba tôi không đồng ý, bà liền bỏ nhà ra đi, mất tích suốt 5 năm. Cuối cùng, bà kiện ra tòa để ly hôn.

 

Bà nội căm ghét mẹ tôi, thường mắng bà, rằng mẹ xem tôi là gánh nặng nên không cần tôi.

 

Tôi từng cố gắng bênh vực mẹ, nghĩ rằng không có người mẹ nào không thương con, chỉ là bà quá bận rộn mà thôi.

 

Phụ nữ phải đấu tranh sự nghiệp thật không dễ dàng.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...