“Ông mà dám bước qua đây, thì tôi sẽ lập tức g.i.ế.t c.h.ế.t ta!”
Ba tôi giật mình lập tức dừng tay lại.
“Từ từ đã! Có gì từ từ , muốn gì tôi cũng chiều hết, đừng con tôi.”
Lúc này, ba tôi mới ý tới người phụ nữ đang ngồi trên xe lăn.
Ánh mắt ông ấy mở to kinh ngạc: “Phó Hoa, sao lại ở đây?”
Sau vài giây, ba tôi mới phản ứng lại: “Thì ra, Triệu Đường là con hả?”
Người phụ nữ tên Phó Hoa đó ngẩng đầu lên, trông bà ta cứ như vừa thấy ma , cả người run run rồi hét lên một tiếng: “Sư huynh, sao lại là ?”
Mọi chuyện tự dưng chuyển biến theo chiều hướng không ai ngờ tới, tôi và Triệu Đường chỉ biết đứng ngơ ngác tại chỗ.
Ba tôi và mẹ của Triệu Đường, lại là em đồng môn!
Ánh mắt ba tôi hướng về mấy cái quan tài, sắc mặt trầm xuống: “Nhiều năm không gặp, mà bản tính độc ác của vẫn y như cũ!”
“Năm xưa lợi dụng các kỹ năng mà sư phụ dạy đi buôn bán thi thể, tôi đã phản đối kịch liệt rồi.”
“Nhưng tôi thật không ngờ rằng, mua bán thi thể rước họa vào thân, bị phế bỏ thuật âm dương, mà vẫn không biết hối cải. Bây giờ còn lừa con mình đi mấy chuyện thất đức này.”
Triệu Đường nghe xong, cả người đơ cứng.
Cô ta tức tốc cãi lại ba tôi: “Ông bậy! Mẹ tôi , đám người đó chết thì cũng chết rồi, chi bằng bán đi kiếm chút tiền có phải hơn không.”
“Mẹ tôi buôn bán thi thể nhiều năm rồi cũng vẫn bình an vô sự đấy, nhất định là do Thẩm Điềm, chính ta tôi biến thành thế này.”
Nghe mấy lời phát biểu hào hùng vớ vẩn của ta, tôi chỉ biết trợn tròn mắt đứa con ngu si này.
Ba tôi thở dài Triệu Đường, chậm rãi .
“Nhiều năm qua mẹ vẫn bình an vô sự, là do bà ta lấy ra gánh nạn thay đấy!”
“Triệu Đường à, đã bị mẹ mình lợi dụng rồi!”
Nghe lời này, ả đàn bà nóng ruột hét lên.
“Đường Đường, con đừng nghe ông ta gắp lửa bỏ tay người!”
“Cách kiếm tiền dễ như ăn cháo này ai mà không muốn chớ? Con quên rồi sao, nhờ mẹ dạy con học nghề, con mới mua nhiều túi xách quần áo hàng hiệu mới toanh đó.”
“Mẹ luôn muốn tốt cho con, sao mẹ con ?”
Đến giờ phút này, mà mẹ Triệu Đường còn ở đấy trơ trẽn ngụy biện.
Ba tôi tức giận thật rồi, ngay lập tức vạch trần bộ mặt thật sự của bà ta.
“Phó Hoa, nhiều năm như rồi, cái nết cứ mở miệng ra là gạt người của vẫn không chịu thay đổi.”
“Mấy thứ này tốt , sao giờ không muốn nữa?”
“Bởi vì biết rõ, nếu còn tiếp tục, âm đức hao hụt sẽ khiến gặp quả báo! Nên mới lừa con mình trâu ngựa cho .”
“Cô lừa nó lao đầu kiếm tiền bằng mấy cách thất đức này, kết quả người trúng tà sẽ là nó, còn chỉ việc há miệng chờ sung.”
14.
Ba tôi xong, cả căn phòng bỗng chốc im ắng.
Ánh mắt Triệu Đường ngơ ngác sang ả đàn bà đó: “Mẹ…”
“Ông ta có thật không mẹ?”
Người đàn bà đó thẹn quá hóa giận, chỉ thẳng mặt Triệu Đường mắng mỏ: “Đứa ngu này, sao mày ngu thế hả? Người ta gì cũng tin hết!”
“Tao là mẹ mày, tao sẽ mày chắc?”
Nhưng bây giờ, tâm trí của Triệu Đường đã dao rồi.
“Nhưng mà mẹ, ông ta đúng, nếu mấy chuyện này an toàn, sao mẹ không tự mình đụng vô mấy thi thể đó, mà cứ bắt con hoài?”
Người đàn bà đó sốt ruột : “Mày nhiều thế gì, mau g.i.ế.t c.h.ết Thẩm Điềm đi, không thì lỡ qua Tết Trung Nguyên, ma quỷ đến đòi nợ, hai chúng ta chết chắc đó!”
Thấy Triệu Đường vẫn đứng bất , bà ta nóng nảy buột miệng .
“Cho dù tao lừa mày, lợi dụng mày, thì sao hả?”
“Tao là mẹ mày, mày do tao sinh ra!”
Triệu Đường đột nhiên lớn.
“Mẹ, con là con ruột của mẹ, mà mẹ nỡ con.”
“Triệu Đường, mày đừng quên, cái mạng quèn của mày là tao cho mày đấy, đừng mày phải gánh nạn thay cho tao, dù tao kêu mày đi c.h.ế.t cũng là lẽ dĩ nhiên thôi.”
Bất thình lình, Triệu Đường trừng mắt người phụ nữ đó: “Vậy sao? Nếu bà đã muốn tôi, thì chi bằng bà chết trước đi.”
Nói xong, Triệu Đường cầm con dao sắc nhọn, xông thẳng tới chỗ người phụ nữ đó.
Đ.â.m liên tục mấy nhát lên người bà ta, từng nhát từng nhát đều đ.â.m vào chỗ chí mạng.
Đồng thời, ba tôi cũng chạy tới chỗ tôi, kéo tôi tránh xa chỗ máu tanh ghê tởm này.
Mà Triệu Đường vừa gi.ế.t c.h.ết mẹ ta xong, cái đầu ta tự dưng mất kiểm soát quay ngược về phía sau.
Giống như có thứ gì đó đang ngồi trên vai ta, vặn cổ ta.
Cuối cùng, cái đầu ta xoay tròn 180 độ, rồi cả người đổ sập xuống đất, c.h.ết ngay tại chỗ.
15.
“Ba, giờ phải xử lý mấy cỗ quan tài sao đây?”
Ba tôi nhẹ nhàng an ủi tôi, rồi gọi điện thông báo cho người dân trong thôn.
“Nếu như đã tìm thấy di thể của người đã khuất, tất nhiên phải thông báo cho người nhà đến đón về rồi.”
Hiện trường lộn xộn đầy máu me, trông không khác nào cảnh trong phim kinh dị.
Chẳng mấy chốc, nhân sự của các bộ phận liên quan, đã cấp tốc chạy đến xử lý hiện trường.
Ba với tôi, bởi vì Triệu Đường tham lam muốn cướp mệnh cách của tôi, mệnh cách của người từng trải qua cõi chết, kết quả bị đám ma quỷ đeo bám.
Cô ta bị ác linh chết một cách dã man, còn tôi may mắn nhặt mạng về.
Đại nạn không chết thì chắc chắn sẽ có phúc lớn, từ nay, mệnh cách của tôi đã trở nên bình thường rồi.
Và thế là, vụ án buôn bán thi thể rúng cả khu dân cư, cuối cùng cũng đã đi đến hồi kết.
Triệu Đường và mẹ ta, cùng hai họ, đều là chủ mưu.
Ngoài mấy kẻ này, vụ án còn liên quan tới rất nhiều người, cảnh sát đã bắt giữ hai họ của Triệu Đường, chuẩn bị tiến hành điều tra cặn kẽ.
Xử lý xong xuôi mọi chuyện, ba tôi dẫn tôi về nhà.
Ngắm ánh mặt trời ló rạng bên dưới tán cây.
Tôi thở dài một hơi.
Ngày tết Trung Nguyên kinh thiên địa này, xem như đã bình an vượt qua rồi.
[Hoàn]
Bạn thấy sao?