Tôi là đại tiểu thư ác độc trong truyện thanh xuân vườn trường. Học thần nghèo đến mức không đủ tiền mua cơm, chỉ có thể uống nước lạnh để lót bụng. Tôi kiêu ngạo móc ví ra: “Cho cậu đấy.” Học thần sững người, cầm đồng xu một tệ, vẻ mặt đầy cạn lời. “Chê ít à?” Tôi ghét bỏ anh ta tham lam “Chừng đó mua được hai gói mì cay rồi đó, biết không?”Phải rồi, tôi sinh ra trong gia đình giàu nứt đố đổ vách, nhưng bản thân thì nghèo sắp chết đói.
Bạn có thể để lại đánh giá chi tiết bên dưới. Phần này dành cho bình luận của độc giả và không liên quan đến đánh giá 5 sao ở đầu trang.
Chưa có đánh giá nào.
Bình luận
Bạn thấy sao?