Bạn Cùng Phòng Trơ [...] – Chương 5

Cô ấy là người xấu mà lại đi trước, tố cáo chúng tôi đã dùng bạo lực học đường với ấy.

Cô ấy rằng không thể ở lại ký túc xá nữa.

Cố vấn không rõ ngọn ngành câu chuyện, thấy Triệu Mai bị tát hai cái, có vết thương.

Chúng tôi cũng bị ấy túm rụng không ít tóc.

Cuối cùng kết quả là đôi bên phải xin lỗi nhau, nếu không sẽ bị kỷ luật.

Chúng tôi đành phải tạm nuốt giận.

Triệu Mai lại nghĩ rằng mình đã chiến thắng lớn.

Trong ký túc xá, ấy càng không biết kiêng dè.

Cô ấy giả vờ ngoan ngoãn trong nhóm thì cũng đành, lại không giữ vệ sinh cá nhân.

Mỗi ngày ấy đều đặt đồ ăn ngoài, toàn là đậu phụ thối hoặc bún ốc.

Ăn xong ấy vứt rác lên bàn của người khác.

Cô ấy còn ném đôi tất đã đi mấy tuần của mình lên đồ lót của người khác.

Khiến cho người ta bị nhiễm nấm.

Khi cùng phòng cầu ấy giải thích, ấy liền đe dọa.

"Các cậu thấy rồi đấy, nếu thấy bẩn thì tự vứt đi, cần gì phải khó dễ cho tôi? Tin không tôi đăng lên nhóm, để người khác phán xét giùm tôi?"

Vài lần như thế, hai người cùng phòng khác cũng bị ấy cho sợ hãi.

Chúng tôi chỉ có thể nhanh chóng mua rèm chắn giường qua mạng.

Chỉ để phòng ngừa Triệu Mai chụp trộm.

Nhưng sức chịu đựng của con người cũng có giới hạn.

Chúng tôi lén lút bàn bạc với nhau.

Chuyển phòng lúc này là không thể.

Có người đề xuất tìm cách để dạy cho Triệu Mai một bài học.

Nếu không, sẽ không thể sống chung ở đây nữa.

Tôi nghĩ rằng "ác nhân phải có kẻ ác trị."

Và tôi nhanh chóng nghĩ ra một kế hoạch.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...