Bạn Cùng Phòng Trơ [...] – Chương 13

Nhưng ta nhanh chóng bình tĩnh lại.

Cố ý lẩm bẩm vừa vừa gửi tin nhắn.

Nữ thần Triệu Mai:

“Xin lỗi mọi người, bức ảnh vừa nãy là của cùng phòng tôi, Phùng Tuyết. Mấy hôm trước ấy dùng điện thoại của tôi để chụp ảnh, tôi không cẩn thận đã gửi nhầm ảnh của ấy.”

Nói xong, ta lại chọn một bức ảnh trên mạng và đăng lên nhóm.

Mọi người trong nhóm nửa tin nửa ngờ.

Cô ta tiếp tục:

“Mọi người cũng biết tôi hay lỡ tay gửi nhầm mà, bức ảnh đó không phải của tôi đâu, mọi người đừng xấu cùng phòng của tôi, tuy ấy không xinh tính cách rất tốt.”

Lúc này tôi đứng bên cạnh mà không khỏi cảm thán về sự trơ trẽn, lật lọng của ta.

Một người mà tâm lý mạnh mẽ đến mức này, cũng có thể coi là có tài năng.

Nhưng để đối phó với ta, sao tôi có thể chỉ dừng lại ở chiêu này ?

Chẳng bao lâu sau, điện thoại của ta liên tục nhận nhiều cầu kết .

Cô ta liền nở một nụ rạng rỡ.

Ôm điện thoại khúc khích.

Một lúc sau, ta mới đắc ý nhếch miệng.

"Muốn tôi à? Thủ đoạn của cậu quá thấp kém rồi."

"Bây giờ mọi người trong nhóm đều nghĩ rằng bức ảnh xấu đó là của cậu, cậu cứ ' xấu xí' suốt bốn năm đi, còn muốn tôi sao?"

"Còn nữa, Phùng Tuyết, cậu xem đây là ai?"

Nói rồi, ta đưa màn hình QQ về phía tôi.

Trên đó hiển thị tên người dùng là "Cool Boy."

Cô ta rút lại điện thoại một cách đầy tự mãn.

"Không ngờ chứ? Cậu trai giàu có trong nhóm tân sinh viên đã chủ kết với tôi rồi, tôi tham gia nhóm này cả tháng nay chỉ để câu một trai giàu có."

"Với thủ đoạn của tôi, chỉ cần đăng một bức ảnh thôi cũng đã có người đàn ông chủ nhắn tin riêng rồi, cậu có mà ghen tị không kịp."

Nhìn vẻ mặt đắc ý của ta, tôi suýt nữa buồn nôn.

Tôi giả vờ tức giận .

"Sao cậu có thể bức ảnh đó là của tôi ? Rõ ràng đó là ảnh của cậu mà!"

Triệu Mai lạnh hai tiếng.

"Một nhóm lớn thế này, ai biết ai là ai? Tôi cứ đó là ảnh của cậu, nếu không thì tự đi mà chứng minh? Nhưng tôi trước, quản trị viên là tôi, tôi sẽ không cho cậu vào nhóm lại đâu."

"Tất nhiên, nếu bây giờ cậu quỳ xuống xin lỗi, có khi tôi sẽ rộng lượng mà một câu tốt đẹp cho cậu trong nhóm."

Tôi lườm ta, kéo rèm giường xuống.

"Không cần thiết."

"Chỉ mong là khi cậu câu đại gia, có thể trả tiền điều trị nấm cho Tiểu Hà."

Triệu Mai lạnh: "Vớ vẩn, tại sao tôi phải trả tiền? Nấm là do hai người đó không giữ vệ sinh, liên quan gì đến tôi."

Nực thật, ai là người không giữ vệ sinh đây?

Cô ta miễn nhiễm với mọi thứ rồi!

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...