Điều này cho thấy rằng, con người ít nhiều vẫn nên biết chút pháp luật,
Vừa để bảo vệ quyền lợi bản thân, vừa phòng ngừa những kẻ có ý đồ xấu.
……
Nửa giờ sau, Giang Hân đăng một bài xin lỗi dài trên Tieba.
Cô ta thừa nhận tất cả những nội dung trước đây mà ta đăng đều là bịa đặt,
Kèm theo toàn bộ lịch sử trò chuyện giữa ta và Đổng Bằng.
Những tin nhắn đó đủ để chứng minh trước đây ta đã bám víu lấy Đổng Bằng như thế nào,
Thậm chí còn cố ý cầu mua hàng xa xỉ và thể hiện bộ mặt đầy tính toán.
Ngoài ra, ta còn đăng ảnh chụp màn hình WeChat ngày hôm đó,
Chứng minh rằng ta không chỉ biết Đoạn Chu là trai tôi,
Mà còn cố quyến rũ ta để sỉ nhục tôi không may chọn sai người để câu kéo.
Ngay lập tức, Tieba dậy sóng.
Những người trước đây bị ta lừa dối, đứng về phía ta đã lần lượt lên tiếng phản hồi:
“Trời đất ơi! Người phụ nữ này từ đầu đến cuối giả dạng kẻ ngây thơ, còn vu khống cùng phòng mình! Đời trước cùng phòng đã g.i.ế.c cả nhà ta hay sao? Thù hận gì mà lớn nưh ?”
“Giang Hân đúng là một kẻ mưu mô, bóp méo sự thật, thao túng dư luận, biến chúng ta thành kẻ đồng lõa bắt nạt trên mạng!”
“Tôi không nên nghe lời từ một phía. Đỗ Giang Giang, chị , tôi thực sự xin lỗi... Tôi hối hận rồi.”
……
Xem hết các phản hồi, tôi Giang Hân đang ngồi thẫn thờ trước mắt, thở dài:
“Giang Hân, sẽ không bao giờ có ai coi thường cậu vì cậu nghèo.”
“Chỉ khi cậu không biết quý trọng bản thân, tự hạ thấp mình, người khác mới xem thường cậu.”
Vở kịch này cuối cùng cũng hạ màn.
Tôi không để tâm đến Giang Hân đang ôm mặt khóc lớn,
Mà ngay lập tức tìm giáo viên phụ trách, trình bày toàn bộ bằng chứng và cầu chuyển ra khỏi phòng ngủ.
Vốn dĩ, trường tôi không cho phép sinh viên năm nhất sống ngoài ký túc xá,
Nhưng sau khi giáo viên nghe toàn bộ câu chuyện, đã đặc cách phê duyệt cầu của tôi.
Còn Giang Hân, vì vụ việc này mà bị nhà trường ra quyết định kỷ luật buộc thôi học.
Khi tôi quay về ký túc xá thu dọn đồ đạc,
Tôi phát hiện cả phòng đã trở nên hỗn loạn như một nồi cám lợn.
Các sinh viên phòng khác kéo đến đứng kín cửa để xem chuyện.
Lâm Lâm đang ôm Giang Hân đã bất tỉnh, hốt hoảng gọi 120.
Môi Giang Hân tái nhợt, thân thể run rẩy,
Trông như thể ta đã suy sụp hoàn toàn cả về tinh thần lẫn thể chất.
11
Sau đó, nghe Tống Hạ kể lại, tôi mới biết rằng Giang Hân đang mang thai.
Ngày hôm đó ta ngất xỉu, đưa đến bệnh viện, kết quả kiểm tra cho thấy ta có thai.
Tôi thực sự choáng váng. Trước đây, vì muốn giành lấy “ trai Đoạn Chu giả”, ta đã không ngần ngại hiến thân, điều đó đã là quá đáng.
Nhưng lần này, ta lại dám liều lĩnh hơn nữa, không thèm dùng biện pháp an toàn nào.
Thậm chí, có lẽ đây là kế hoạch ta cố ý sắp đặt từ trước, hy vọng dùng đứa trẻ này để trói buộc một phú nhị đại.
Chân tướng thế nào, ngoài ta ra thì không ai biết .
Sau khi Đổng Bằng biết chuyện, ta lập tức thay đổi thái độ lạnh nhạt trước đó, vội vã đến bệnh viện để gặp Giang Hân.
Có một mỹ nhân đang mang thai con mình, với điều kiện của ta thì quả thực đúng là vận may từ trên trời rơi xuống.
Đổng Bằng kiên quyết cầu Giang Hân giữ lại đứa bé, đòi cưới ta vợ.
Nhưng sao Giang Hân có thể cam tâm ký thác cả đời mình cho một kẻ nghèo khó, không có gì trong tay như ta?
Cô ta cương quyết từ chối, nhất quyết muốn thai.
Hiện tại, cả hai bên tranh cãi gay gắt. Đổng Bằng, vốn đã có vấn đề về tinh thần, bây giờ càng trở nên hung hãn hơn, mỗi lần tức giận lại mang d.a.o đến uy h.i.ế.p Giang Hân.
Giang Hân bị tra tấn đến mức suy nhược tinh thần, người cũng gầy đi trông thấy.
Nghe Tống Hạ kể đến đây, tôi chỉ biết thở dài cảm thán.
Nếu biết sẽ có ngày hôm nay, sao lúc trước ta lại hành xử như ?
Một lần khác, khi tôi gặp Lâm Lâm trên đường đến lớp, tôi nhờ ấy nhắn lại với Giang Hân:
“Hiện tại cậu đang mang thai, xuất phát từ tinh thần nhân đạo, tôi tạm thời không truy cứu chuyện phỉ báng và bịa đặt trước đây của cậu.”
“Nhưng sau này bất kể đứa trẻ đó sinh ra hay không.”
“Tôi đều sẽ đợi đến thời điểm thích hợp để khởi kiện. Tôi đã tham vấn luật sư, với mức độ nghiêm trọng của hành vi phạm tội, cậu ít nhất sẽ bị kết án ba năm tù.”
“Hãy nhớ rằng, không người nào sai mà không phải trả giá đắt cả.”
Bạn thấy sao?