Bạn Cùng Phòng Bảo [...] – Chương 5

Chỉ trong một buổi chiều.

Tin đồn tôi có trai quen qua mạng đã lan truyền ra khắp lớp, bọn họ tôi còn cố đặt tên đối phương là Chu Trạch Xuyên.

"Quen qua mạng mà còn đặt tên trai là Chu Trạch Xuyên, đúng là đồ mơ mộng hão huyền."

“Cũng không xem lại bản thân mình trông thế nào, người ta là ngôi sao nổi tiếng kia, thấy ta chắc còn buồn nôn chứ gì.”

Tôi không để ý đến ấy.

Chỉ là trong lúc nghỉ ngơi, tôi lén lấy điện thoại ra.

Quả nhiên, Chu Trạch Xuyên lại gửi thêm mấy tin nhắn liên tiếp.

"Khó chịu quá, hôm nay bị sốt rồi."

"Nhưng Nhân Nhân này, việc học quân sự của em chắc còn khó khăn hơn ."

"Anh đã đặt cho em một ly trà sữa lạnh, lát nữa em nhớ lấy nhé.”

Thật ra, trong lúc học quân sự, chúng tôi không phép mang theo điện thoại.

Nhưng mấy ngày hôm nay, ấy bị cảm vì có cảnh quay trong hồ lạnh, muốn trò chuyện với tôi nhiều hơn.

Vì thế nên tôi mới lén mang theo.

Vừa gửi đi hai tin nhắn.

Đột nhiên, từ phía sau vang lên giọng của Ninh Thư Dao:

"Hứa Nhân, sao cậu lại xem điện thoại trong lúc tập luyện thế?”

Vì đã nộp giấy khám bệnh cho trường, ấy rằng mình bị dị ứng với ánh sáng mặt trời.

Nên Ninh Thư Dao không cần tham gia tập luyện.

Khi chúng tôi phải chạy dưới nắng, thì ấy lại diện váy đẹp, ngồi che nắng bên cạnh.

Bây giờ ấy hét lên như thế này.

Huấn luyện viên lập tức gọi tôi:

"Hứa Nhân, ra khỏi hàng!"

"Không có tổ chức, không có kỷ luật, chạy năm vòng rồi quay lại đội!"

Trong chốc lát, ánh mắt từ khắp nơi đều đổ dồn về phía tôi.

Tôi mím môi, đứng dậy.

Ngay lập tức thấy trên mặt Chu Ninh Vi không giấu khỏi nụ .

Dưới ánh nắng gay gắt, tôi chạy năm vòng trên đường nhựa đỏ rực.

Cuối cùng, tôi phải vào phòng y tế do bị say nắng.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...